Cảnh Thụy An nhìn Lê Tiếu bằng ánh mắt nóng bỏng, cực kỳ vui vẻ.
Anh ta cụp mắt, nhìn túi da cô đang cầm, tìm đề tài trò chuyện: "Cô Lê dạo phố một mình sao?"
"Phải." Lê Tiếu hời hợt đáp, tập trung nhìn con số trên thang máy.
Cảnh Thụy An ngó lơ sự lạnh nhạt của cô, cẩn thận đánh giá ba túi da riêng biệt, cười nói: "Đây là sơ mi hãng TA, thương hiệu chuyên dùng của hoàng thất, cô Lê thật tinh mắt."
Vấn đề là áo sơ mi TA dành cho nam giới, cô mua cho ai?
Cảnh Thụy An muốn gặng hỏi nhưng lại sợ quá đường đột.
Lê Tiếu nhìn theo tầm mắt anh ta, lắc túi da, thờ ơ nói: "Cũng không hẳn, chủ yếu là bạn trai thích."
Cảnh Thụy An choáng váng. Cô có bạn trai sao? Từ lúc nào?
Cảnh Thụy An vẫn cho rằng, nếu muốn hỏi cưới nhà họ Lê thì người xứng với Lê Tiếu nhất trong năm nhà là anh ta.
Nhưng chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cô đã lấy đâu ra bạn trai?
"Cô Lê..." Cảnh Thụy An ngạc nhiên, còn chưa nói xong, cửa thang máy đã mở ra.
Lê Tiếu cúi đầu chào tạm biệt, đi thẳng ra khỏi thang máy.
Cảnh Thụy An nhìn theo bóng cô, vô thức muốn ra ngoài theo, nhưng người bạn đồng hành không hiểu rõ tình hình đã kéo anh ta lại: "Thụy An, ra làm gì, vẫn chưa lên tầng bốn mà?"
Vì bạn đồng hành ngăn lại, Cảnh Thụy An không bước ra thang máy nữa.
Cửa dần đóng lại, anh ta chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu-2/2829454/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.