Diệp gia quả thật là đã đạt đến tình trạng rất nguy hiểm, là phúc là họa, ai cũng không có cách nào đoán trước. Lão gia tử tự nhiên hiểu rất rõ ràng ý tứ trong lời nói của Diệp Khiêm, lúc trước nếu như không phải Diệp Chính Nhiên gặp chuyện không may, thì lão gia tử sẽ không có khả năng đem vị trí gia chủ Diệp gia giao cho Diệp Chính Hùng.
Trầm mặc hồi lâu, lão gia tử nói: “Ai, người đã già, cho nên có đôi khi chuyện gì cũng cần phải cân nhắc quá nhiều, hoàn toàn thiếu đi tính bốc đồng của người trẻ tuổi. Tương lai Diệp gia cần nhờ vào lớp trẻ tuổi các cháu, chuyện ông có thể làm cũng không nhiều. Kỳ thật, ông cũng biết rất rõ ràng tệ nạn của việc phân chia dòng chính cùng chi thứ, chỉ có điều ông đã không có năng lực đi cải biến. Trong con cháu Diệp gia, thì cháu là đặc thù nhất, sự nghiệp của cháu hoàn toàn là dựa vào sự cố gắng của cháu, nếu có thể đem Diệp gia giao cho cháu thì ông yên tâm nhất. Hảo hảo cố gắng, tương lai Diệp gia nhờ vào cháu a.”
Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, nói: “Ông nội, cháu đã nói rồi, cháu đối với vị trí gia chủ Diệp gia cũng không có hứng thú, cũng không có ý nghĩ muốn làm gia chủ Diệp gia.”
“Không phải cháu đã nói muốn cải biến hiện trạng của Diệp gia sao? Không phải cháu đã nói muốn áp dụng cải cách sao? Thế nhưng mà, nếu như cháu không phải là gia chủ Diệp gia , thì lời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1963114/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.