Nghe được chuyện cũ của Nhan Tư Thủy, Diệp Khiêm cảm thấy cô là một cô gái rất đáng thương, so với cô, thì Diệp Khiêm cảm giác mình hạnh phúc hơn rất nhiều. Tuy lúc còn rất nhỏ hắn đã rời xa ba mẹ, người nhà của mình, thế nhưng mà dù sao còn có lão tía chiếu cố hắn. Về sau lại có một đám huynh đệ Nanh Sói, bất kể nói thế nào, Diệp Khiêm chưa từng cảm thấy tịch mịch. Thế nhưng mà Nhan Tư Thủy? Mặc dù có cha mẹ ở bên cạnh, thế nhưng mà cuộc sống của cô lại vô cùng bi thảm, khó trách cô sẽ có tâm lý biến thái như ngày hôm nay vậy.
Bất quá, Diệp Khiêm rất rõ ràng, hắn không có cách nào cùng Nhan Tư Thủy trở thành bằng hữu, trừ phi, trong tương lai lúc Mặc Long cùng Mặc Giả Hành Hội đối chiến, cô có thể rời khỏi, nếu không, một trận chiến này là không thể tránh khỏi.
Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, mình cần gì suy nghĩ nhiều như vậy, hiện tại mình căn bản không phải là đối thủ của Nhan Tư Thủy, cần gì phải ở chỗ này buồn lo vô cớ.
“Không nói chuyện của cô ấy nữa. Đúng rồi, anh Lâm, nếu anh có tin tức của Lâm Phàm, thì anh nhất định phải gọi điện thoại cho tôi a?” Diệp Khiêm nói, “Tôi cũng lâu rồi không có gặp nó, tôi cũng muốn biết tiểu tử này lăn lộn như thế nào rồi.”
“Yên tâm đi, nếu như tìm được nó, tôi nhất định sẽ gọi điện thoại thông báo cho anh biết.” Lâm Phong nói, “Sáng nay lúc nghe Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1963068/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.