Đối với những lời Hoàng Phủ Thiếu Kiệt đã nói, nói Diệp Khiêm không thương tâm đó là giả dối, dù sao hai người ở chung lâu như vậy, Diệp Khiêm lại một mực xem hắn giống như huynh đệ, tuy treo danh nghĩa thầy trò, thế nhưng mà Diệp Khiêm lại chưa từng có xem hắn là đồ đệ, mà hoàn toàn xem hắn là huynh đệ của mình, một mực che chở hắn.
Bất quá, Diệp Khiêm lại hết sức rõ ràng, do mục tiêu của hắn cùng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt khác nhau, nên sinh ra mâu thuẫn cũng là chuyện tất nhiên. Cho nên, Diệp Khiêm cũng không có trách cứ Hoàng Phủ Thiếu Kiệt, bởi vì sự lựa chọn của hắn cũng không sai.
Nhìn thấy biểu lộ của Diệp Khiêm, trong lòng Hoàng Phủ Kình Thiên hung hăng mắng Hoàng Phủ Thiếu Kiệt một câu. Hắn dù sao vẫn còn rất trẻ a, không thể đem chuyện này nhìn thấu triệt, tuy Diệp Khiêm đi một con đường khác, bất quá lại là một con đường thành công, nếu như Hoàng Phủ Thiếu Kiệt dùng tình cảm để trói buộc Diệp Khiêm thì tương lai sẽ nhận được rất nhiều hồi báo a. Bản thân là cục trưởng cục Quốc An, có rất nhiều chuyện Hoàng Phủ Kình Thiên đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng, bất kỳ một quốc gia phát triển nào đều không thể thiếu loại thế lực ngầm này, có thể nói là cả hai cùng gắn bó phát triển, chỉ cần lợi dụng cùng chuyển hóa hợp lý, thì thế lực ngầm này sẽ trở thành một nhân tố giúp cho quốc gia phát triển nhanh hơn. Đây cũng là nguyên nhân ông ấy vẫn luôn chiếu cố Diệp Khiêm, cũng không làm khó dễ hắn, mục đích tự nhiên là muốn đem lực lượng của Diệp Khiêm chuyển hóa trở thành lưc lượng giúp cho quốc gia phát triển nhanh hơn.
Sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người lại tùy tiện nói chuyện vài câu, sau đó liền riêng phần mình rời đi. Diệp Khiêm cùng Diệp Hàn Lẫm tự nhiên là lưu lại khách sạn nghỉ ngơi, sáng sớm ngày mai bọn họ lại đi bái phỏng Vân Yên Môn. Về phần Lâm Phong, Diệp Khiêm biết rõ trong lòng hắn thủy chung ghi nhớ tiểu tử Lâm Phàm kia, ngày nào còn chưa tìm được Lâm Phàm, thì Lâm Phong sẽ không thể an tâm xuống, vì thế, Diệp Khiêm cũng không muốn bởi vì chuyện của mình mà đi trì hoãn Lâm Phong. Huống hồ, Diệp Khiêm cũng rất muốn biết tiểu tử Lâm Phàm rốt cuộc là đang ở địa phương nào, sống như thế nào. Dù sao, Lâm Phàm là đứa cháu trai duy nhất của sư phụ, sư phụ hôm nay đã mất, Diệp Khiêm phải gánh vác trách nhiệm của ông ấy chiếu cố cho Lâm Phàm.
Tuy tiểu tử Lâm Phàm rất thông minh, thế nhưng mà dù sao cũng mới ra đời, cho nên Diệp Khiêm rất lo lắng nó không có cách nào thích ứng với xã hội muôn màu muôn vẻ này. Dù sao từ nhỏ tới lớn Lâm Phàm đều sống trong sơn thôn vắng vẻ, cho nên tương đối đơn thuần, phần đơn thuần này rất dễ dàng bị người ta lợi dụng.
Về phần Mặc Long, hiện tại chuyện tối trọng yếu nhất của hắn là mau chóng nâng cao võ công của mình, để lúc đối phó Mặc Giả Hành Hội càng có thể nắm chắc một chút. Có dùng phương pháp nâng cao tốc độ tu luyện hay không thì phải do Mặc Long tự mình quyết định, bất quá Diệp Khiêm cảm thấy Mặc Long nhất định sẽ lựa chọn. Đừng nhìn Mặc Long cả ngày giữ im lặng, kỳ thật hắn là một người rất cố chấp và chấp nhất, cho dù biết rõ sử dụng phương pháp tăng nhanh tốc độ tu luyện thì sẽ giảm bớt tuổi thọ, hắn cũng sẽ nguyện ý sử dùng, chớ nói chi là chuyện nếu khống chế không tốt sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Hoàng Phủ Kình Thiên trước khi rời đi đã giao cho Diệp Khiêm một chiếc khăn tay, bên trên chiếc khăn tay thêu hình hoa sen, hơn nữa bông hoa sen này còn bị dính máu. Ông ấy nói với Diệp Khiêm, nếu như cùng Hoa Á Hinh xảy ra mâu thuẫn, lúc nguy hiểm tới tánh mạng thì có thể đem chiếc khăn tay này lấy ra, nếu không thì ngàn vạn lần đừng lấy ra, nếu không thì chỉ có kết quả hoàn toàn ngược lại.
Tuy Diệp Khiêm không biết rõ ràng, nhưng cũng đoán được chiếc khăn tay này chỉ sợ là cùng Hoa Á Hinh có quan hệ rất lớn, thậm chí chiếc khăn tay này có thể là vật đính ước giữa Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Hoa Á Hinh lúc trước. Giữa Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Hoa Á Hinh nhất định là đã phát sinh ra chuyện gì đó, chỉ là Hoàng Phủ Kình Thiên không muốn nói cho nên Diệp Khiêm cũng không tiện truy hỏi, Hoàng Phủ Kình Thiên có thể xuất ra chiếc khăn tay này, đã là chuyện rất không dễ dàng rồi.
Tuy Diệp Khiêm không hiểu vì sao không tới lúc nguy hiểm tánh mạng thì không thể lấy ra chiếc khăn tay này, bất quá Diệp Khiêm suy đoán chuyện này khẳng định là có liên quan đến chuyện đã xảy ra giữa Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Hoa Á Hinh. Chuyện cụ thể Diệp Khiêm cũng không muốn đi truy cứu rồi, hắn cũng không có ý nghĩ muốn lợi dụng chiếc khăn tay này để bảo trụ mạng nhỏ của mình, lúc trước hắn cũng chỉ cùng Hoàng Phủ Kình Thiên nói giỡn mà thôi. Bất quá, Diệp Khiêm âm thầm quyết định, nếu như giữa Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Hoa Á Hinh thật sự có quan hệ gì đó, thì Diệp Khiêm cảm thấy có lẽ nên đi trợ giúp bọn họ cởi bỏ cái khúc mắc này, như vậy cũng có thể xem là báo đáp sự chiếu cố của Hoàng Phủ Kình Thiên đối với hắn.
Cơm tối Diệp Khiêm cũng không có đi ra ngoài ăn, mà để cho nhân viên phục vụ đưa đến trong phòng. Sau khi ăn xong, Diệp Khiêm đơn giản nghỉ ngơi một chút, liền ở trên ghế sa lon trong phòng khách khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt tập trung tư tưởng suy nghĩ.
Diệp Khiêm có thể có thành tựu như ngày hôm nay, có thể nói là thập phần trùng hợp, cũng có thể xem là tài phú mà cha của hắn đã để lại cho hắn. Khí kình của Giá Y Thần Công thập phần cường hãn, người tu luyện nó căn bản không có biện pháp sử dụng, nếu không như thế thì Diệp Chính Nhiên cũng sẽ không rơi vào kết cục như vậy. Lúc trước Diệp Chính Nhiên sau khi biết được chuyện này, cũng không có đem bí tịch Giá Y Thần Công giao cho Diệp gia, mà lại giao cho An Tư cất giữ, ở trong đó có ý vị thâm trường ah. Bởi vì Diệp Chính Nhiên rất rõ ràng, lòng trả thù của An Tư rất nặng, một khi ông ấy chết đi thì An Tư nhất định sẽ liều lĩnh trả thù Diệp gia, thế nhưng mà An Tư căn bản không có sức nặng kia, bà ấy có thể dựa vào cái gì để báo thù? Cho nên, Diệp Chính Nhiên mới đem bí tịch Giá Y Thần Công giao cho bà ấy, nhưng mà ông ấy cũng không có nói cho bà ấy biết mấu chốt để tu luyện quyển bí tịch này, mục đích đúng là để cho An Tư sau khi tu luyện Giá Y Thần Công sẽ không cách nào sử dụng, từ đó bà ấy sẽ không có cách nào đối với Diệp gia tiến hành trả thù.
Chỉ là, Diệp Chính Nhiên cũng không ngờ rằng, An Tư bởi vì bị Diệp Chính Hùng đuổi giết, khiến cho võ công của mình mất hết, toàn thân tê liệt, không có cách nào tu luyện võ công. Sau đó An Tư gặp Diệp Khiêm, bà ấy lại đem quyển bí tịch này giao cho Diệp Khiêm, ý đồ lợi dụng Diệp Khiêm đi trả thù Diệp gia.
Bởi vì năm đó Diệp Chính Nhiên đem toàn bộ khí kình Giá Y Thần Công quán thâu vào trong cơ thể Diệp Khiêm, cho nên Diệp Khiêm mới có thể tu luyện làm chơi ăn thật. Dựa vào cái gì nói Diệp Chính Nhiên là đệ nhất cao thủ giới cổ võ? Tựu chỉ cần bằng sau khi ông ấy có thể đem khí kình Giá Y Thần Công quán thâu vào trong cơ thể Diệp Khiêm, lại có thể giữ lại ở khí kình vốn có của mình, cũng đủ để chứng minh điểm này rồi.
Giá Y Thần Công là thần công cao nhất của Thiền Tông. Mục đích tối thượng của người tu tập theo Thiền tông là liễu ngộ phật tính, thấu suốt bản tâm thanh tịnh của chính mình, thoát khỏi sinh tử luân hồi và sống với bản tâm thanh tịnh ấy, nếu có nhân duyên thì hoằng hóa giúp người cũng tu tập ngộ đạo như mình, làm lợi lạc quần sinh. Giá Y Thần Công tất nhiên là cũng dùng đốn ngộ làm trọng, đốn ngộ chính là lập tức ngộ đạo chi ý. “Giá Y” hai chữ, chính là “Vì người khác làm quần áo cưới”. Giá Y Thần Công
chính là loại võ công chuyên dành cho người khác hưởng dụng. Tuy người tu luyện ăn thiên tân vạn khổ, nhưng bản thân họ lại nửa phần cũng không dùng được.
Một khi tu luyện võ công này, thì khí kình vốn có trong cơ thể sẽ trở nên khô khan rất khó có thể vận chuyển. Khí kình của Giá Y Thần Công mặc dù càng luyện càng cường, nhưng nếu như muốn nó vận dụng nó thì lại thống khổ không chịu nổi, chỗ khí kình chảy qua đều tựa như là có kim nhọn đang đâm vào. Diệp Chính Nhiên một mực cũng không chịu tin tưởng chuyện đó, cho rằng dựa vào năng lực của mình có thể cải biến sự thật này, thế nhưng mà, kết quả nhưng vẫn là như vậy, tuy ông ấy cuối cùng dựa vào lực lượng của mình đem khí kình Giá Y Thần Công chuyển vào trong cơ thể Diệp Khiêm, mà vẫn có thể giữ lại khí kình vốn có của mình, nhưng nó vẫn khiến cho ông ấy bị thương rất nặng, hơn nữa, công phu cũng giảm đi rất nhiều, nếu không thì trong quá trình quyết đấu cùng Phó Thập Tam, ông ấy như thế nào lại có thể bị thương dẫn đến mất mạng.
Mà Diệp Khiêm lại nhặt được một tiện nghi rất lớn, có thể nói lúc còn rất nhỏ hắn đã là cao thủ tuyệt đỉnh, chỉ là cho tới nay, hắn căn bản không hiểu được cách vận dụng khí kình, cho nên không cách nào vận dụng cổ khí kình này. Bất quá, ngẫu nhiên vào lúc Diệp Khiêm phẫn nộ, cũng sẽ thôi phát khí kình Giá Y Thần Công vận chuyển, đây cũng là nguyên nhân lúc tại nước Nga, khi Diệp Khiêm đối mặt đệ tử Ám Mặc, mà vẫn có thể giết chết bọn họ bảo trụ mạng nhỏ của mình. Ban đầu lúc ở hội sở Kim Bích Huy Hoàng, Diệp Khiêm cùng Tông Chính Nguyên bắt tay, vốn Tông Chính Nguyên cố tình muốn nhục nhã Diệp Khiêm, vì vậy liền nâng cao lực tay của mình, ai ngờ lại bị khí kình Giá Y Thân Công trong cơ thể Diệp Khiêm chấn tổn thương.
Về sau An Tư đem quyển bí tịch này đưa cho Diệp Khiêm, mưu toan lợi dụng Diệp Khiêm đi trả thù Diệp gia, nếu như không phải trong cơ thể Diệp Khiêm vốn đã có sẵn cổ khí kình này, thì chỉ sợ hắn đã bị An Tư hại chết. Lợi dụng quyển bí tịch kia, tăng thêm cổ khí kình cha của mình để lại, khiến cho tốc độ tu luyện của Diệp Khiêm có thể nói là tiến triển cực nhanh, tiếp đó, Diệp Khiêm còn được Vô Danh lão tăng ở chùa Linh Long quán thâu Hạo Nhiên chân khí vào trong cơ thể, tuy Hạo Nhiên chân khí có chút ngăn chặn sự phát triển của khí kình Giá Y Thần Công, bất quá nó đã giúp cho Diệp Khiêm đánh xuống trụ cột tu luyện kiên cố. Nếu không có như thế, thì cho dù Diệp Khiêm tu luyện tới cảnh giới cao nhất, chỉ sợ cuối cùng cũng rất khó có thể khống chế cổ khí kình cường hãn này.
Về sau, dưới cơ duyên xảo hợp Diệp Khiêm lại thuận lợi đem hai luồng chân khí này hỗn hợp thành một cổ Thái Cực chi khí, chuyện này khiến cho công lực của Diệp Khiêm phát triển tăng vọt. Từ võ giả cảnh giới nhất phẩm trực tiếp bay vọt đến võ giả cảnh giới tam phẩm. Bất quá, từ khi cùng Diệp Chính Hùng đối chưởng bị thương, Diệp Khiêm liền biết rõ công phu của mình còn rất yếu kém, hắn phải gấp rút tu luyện võ công của mình, nếu không tương lai lúc đối mặt với địch nhân lợi hại, thì hắn sẽ không có lực hoàn thủ. Ví dụ như hôm nay, hắn bị Nhan Tư Thủy đánh mà không có lực hoàn thủ, nếu như không phải có Hoàng Phủ Kình Thiên ở đó thì chỉ sợ hắn đã đi đời nhà ma rồi.
Diệp Khiêm không dám có chút lười biếng, nhắm mắt dẫn dắt cổ Thái Cự chi khí đến trong cơ thể vận chuyển. Hôm nay cổ khí kình trong cơ thể Diệp Khiêm đã không thể nói thuần túy là khí kình Giá Y Thần Công, cũng không phải là Hạo Nhiên chân khí do Vô Danh lão tăng quán thâu vào trong cơ thể hắn nữa rồi, mà là một cổ lực lượng hoàn toàn mới.
Dựa theo ghi chép trong bí tịch, Diệp Khiêm sử dụng ý thức dẫn dắt cổ Thái Cực chi khí tiến hành Chu Thiên vận chuyển. Thế nhưng mà, lúc ý thức của Diệp Khiêm vừa mới chuẩn bị tác động tới cổ Thái Cực chi khí này, thì nó phảng phất giống như mất khống chế, cuồng bạo xoay tròn, cũng không biết là nhận lấy kích thích gì nữa. Chuyện này khiến cho Diệp Khiêm bị hù không nhẹ a, cuống quít dẫn dắt nó di chuyển dựa theo lô tuyến trong bí tịch ghi lại, thế nhưng mà cho dù hắn có cố gắng thế nào thì cũng không làm nên chuyện gì, nó phảng phất giống như có tánh mạng của mình, căn bản là không nghe theo Diệp Khiêm chỉ huy. Đây là chuyện cho tới bây giờ cũng không có xảy ra a, từ lần trước thuận lợi hỗn hợp hai luồng chân khí này, hình thành Thái Cực chi khí, nó từ trước đến nay đều rất nghe lời, hôm nay lại không biết là xảy ra chuyện gì.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]