Đường Thục Nghiên có chút cười cười, nói: "Có đôi khi tâm ý so với hành động thực tế còn trọng yếu hơn, chỉ cần cậu có phần tâm ý này là đủ rồi, có giúp đỡ được hay không cũng không có quan hệ." Dừng một chút, Đường Thục Nghiên lại nói tiếp: "Tốt rồi, thời gian không còn sớm nữa, cậu hãy trở về nghỉ ngơi đi. Dưỡng tinh thần cho tốt, hi vọng ngày mai cậu có thể giành được thành tích tốt ở trên đài luận võ."
"Bà không muốn biết người áo đen kia là ai hả?" Diệp Khiêm có chút nghi ngờ hỏi.
Nhàn nhạt nở nụ cười một chút, Đường Thục Nghiên nói: "Hắn là ai cũng không trọng yếu, tôi cũng không muốn biết. Nếu như không tổ chức đại thọ 80 tuổi cho lão gia tử, thì tôi nghĩ hắn cũng không có khả năng đi vào nơi này? Cho nên, tôi nghĩ cho dù hắn không có cam lòng thế nào thì sau này cũng sẽ không còn cơ hội nữa rồi."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Nhị phu nhân quả thật là rất thiện lương. Xã hội này, còn có người như bà thì thật là đáng quý. Nếu như có thể, thì tôi hi vọng bà có thể tiếp tục bảo trì tâm tính như vậy."
"Đợi khi cậu đến độ tuổi này của tôi, có lẽ cậu cũng sẽ trở nên giống như tôi vậy, thấy chuyện gì cũng vô cùng nhạt. Có lẽ, cậu cũng sẽ không chấp nhất với những cái gọi là quyền lợi cùng dục vọng không thức tế kia." Đường Thục Nghiên nói.
Có chút nở nụ cười, Diệp Khiêm nói: "Hi vọng như thế đi." Dừng một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654579/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.