Yêu, vĩnh viễn là chủ đề được quan tâm nhiều nhất trên thế giới này!
Lúc Lâm Nhu Nhu đẩy cửa phòng ra, cả người hoàn toàn giật mình, toàn thân nhịn không được có chút run rẩy. Chỉ thấy trong phòng, treo đầy đèn nê ông, lóe ra đủ loại màu sắc, ruy băng được treo đầy phòng khách, chính giữa phòng là một tấm ảnh thật lớn, là hình Diệp Khiêm cùng nàng chụp chung, bên cạnh viết hai câu thơ, "Chân trời góc biển không chia cách. Tình anh mãi mãi dành riêng em"
Nữ nhân, ở phương diện tình cảm thì hơn nam nhân rất nhiều. Trông thấy một màn này, nước mắt của Nhu Nhu liền chảy xuống, đó là nước mắt hạnh phúc, có mùi vị ngọt ngào.
"Lão công!" Lâm Nhu Nhu quay người, nhào vào trong ngực Diệp Khiêm, hạnh phúc khóc nức nở.
"Không có phí công của anh, anh chờ em nói lời này nha, ha ha!" Diệp Khiêm nở nụ cười, nói, "Tốt rồi, nha đầu ngốc, chúng ta vào đi thôi, còn có cái đặc sắc hơn chờ em!"
Lâm Nhu Nhu kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, người nam nhân này tựa hồ càng ngày càng đáng yêu! Nhẹ nhàng gật đầu, hai người đi vào trong phòng. Trong phòng, Diệp Khiêm đã sớm mở điều hòa, độ ấm rất cao, thật ấm áp, nhưng mà, để cho Lâm Nhu Nhu càng cảm thấy được sự ấm áp, chính là phần tâm ý của Diệp Khiêm.
"Em ngồi xuống, ngồi xuống đừng nhúc nhích!" Diệp Khiêm đem Lâm Nhu Nhu đặt trên ghế ngồi xuống, sau đó hấp tấp chui vào phòng bếp. Một lát, Diệp Khiêm bưng đồ ăn mà hắn đã sớm chuẩn bị mang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1654132/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.