Trông thấy Diệp Khiêm từ bên ngoài đi vào, Thanh Phong cuống quít nghênh đón, hắc hắc nở nụ cười một chút, nói: "Lão đại, ngươi đã đến rồi?"
Diệp Khiêm trừng mắt liếc hắn, kinh ngạc hỏi: "Ngươi không phải đang ở Myanmar sao? Trở về khi nào?"
"Ngày hôm qua vừa trở về. Chuyện bên kia ta cũng không giúp đỡ được cái gì, ngươi cũng biết ta đối với những chuyện kia căn bản không có hứng thú, cuộc sống nơi này thích hợp với ta hơn." Thanh Phong nói, "Hơn nữa, Jack gọi điện thoại cho ta, nói là hiện tại nhân thủ không đủ, cần ta hỗ trợ tiến cho công nhân hằng ngày huấn luyện, cho nên ta trở lại. Cái kia... Lão đại, ngươi sẽ không đuổi ta trở về chứ?"
Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Đã đến đây thì ở lại đi, bên này cũng đang cần nhân thủ."
Thanh Phong cười hắc hắc, nói: "Biết rõ lão đại rất thông tình đạt lý, đến, hôn một cái!" Nói xong, liền tiến lên, bộ dáng thật là muốn hôn trên mặt Diệp Khiêm một cái.
Diệp Khiêm cuống quít dùng tay ngăn trở, nói: "Ngươi là đồng tính luyến ái, ta thì không phải. Jack đang ở đâu? Ta có chuyện tìm hắn."
Thanh Phong hắc hắc nở nụ cười, nói: "Bọn hắn đều ở bên trong, ta dẫn ngươi đi qua."
Nói xong, dẫn Diệp Khiêm bên trong đi vào, lúc đi qua đám bảo an, Thanh Phong nhìn lướt qua, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chú ý, toàn thể mọi người tự tập luyện một giờ."
Những bảo an được tuyển dụng rõ ràng cảm giác có chút không chịu đựng nổi, mặt trời đã lên cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-binh-vuong/1653986/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.