Chỉnh đốn xong xuôi, quân Hán lại xuất phát.
Bộ lạc Hung Nô bám quanh núi Kỳ Liên cơ bản đều đã bị quét sạch, quân Hán hiện nay cũng chỉ đuổi đánh chút thừa quân còn sót lại. Mà mấy lần đại phá bộ lạc Hung Nô liên tiếp đã làm đại đa số quân Hung Nô rơi vào cảnh nghe thấy quân Hán là chuồn. Cho nên cái gọi là đuổi đánh cũng khá nhẹ nhàng.
Thân là y sĩ, Tử Thanh đều theo sát bên cạnh Hoắc Khứ Bệnh cả một đường, tuy biết sau lưng có không ít lời đàm tiếu, song cô không còn cách nào. Còn có một việc khiến cô rất đau đầu, lúc hôn mê Tướng quân vẫn còn chịu uống thuốc, nhưng đến khi tỉnh táo lại hoàn toàn biến thành một người khác.
Bưng chén thuốc qua, ngài ấy luôn bảo cô để ở một bên, chỉ nói thuốc nóng quá, đợi nguội chút rồi uống. Ban đầu Tử Thanh không nghi ngờ gì, y lệnh lui ra, đến khi cô quay lại, trong chén đã hết nhẵn, dĩ nhiên cho là Tướng quân đã uống xong. Mãi cho đến một hôm, Tử Thanh chợt có việc không thể không quay lại, vừa lúc bắt gặp Tướng quân đang đổ thuốc ra mặt đất, lập tức chết sững…
Không ngờ Tử Thanh sẽ vòng lại, Hoắc Khứ Bệnh cũng ngẩn ra, bưng chén thuốc bất động.
“Tướng quân, thuốc có vấn đề sao ạ?” Tử Thanh kinh ngạc hỏi.
Ngây ngẩn ban đầu qua đi, Hoắc Khứ Bệnh nhanh chóng quay lại trạng thái bình thường, gật đầu nói: “Có.”
Tử Thanh kinh hãi, nghĩ là thuốc bị hạ độc, nhanh chóng cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936364/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.