Trong đêm tối vốn dĩ tính không ra nhân số quân Hán, lại thêm nghe thấy cái tên Thương Lang, ý chí chiến đấu nhánh quân Hung Nô này lập tức giảm mạnh. Lại nghe được kẻ đầu hàng không giết, rất nhiều người Hung Nô đưa theo gia đình dứt khoát vứt bỏ binh khí, để chứng tỏ mình không hề có phản kháng.
Hoắc Khứ Bệnh cưỡi trên lưng ngựa, từ trên cao nhìn xuống dùng roi ngựa tùy ý chỉ một người Hung Nô ăn vận xem như lộng lẫy, hất hàm ra hiệu Phục Lục Chi tra hỏi.
Phục Lục Chi xem xét người kia, lập tức vui mừng: “Không phải đây là Hàn Tướng quân sao… Khởi bẩm Tướng quân, người này tên là Hàn Lập, luôn đi theo bên cạnh quốc tướng Tả Hiền Vương, gã đã ở đây, như vậy quá nửa quốc tướng cũng ở nơi này.”
Quốc tướng bộ lạc Tả Hiền Vương!
“Anh hỏi hắn, nhánh Hung Nô đi theo hướng phía Tây kia có phải là để dẫn dụ quân Hán?” Hoắc Khứ Bệnh hỏi.
Phục Lục Chi theo lời tra hỏi, sau khi nghe xong Hàn Lập trả lời, nhìn Hoắc Khứ Bệnh nhẹ gật: “Vâng.”
“Đường kia có bao nhiêu người?”
“Gã nói chỉ có hơn ngàn người, song mỗi một người đều là tử sĩ.”
“Tử sĩ?!” Hoắc Khứ Bệnh nhíu mày thật sâu, “Nói như vậy, nhánh đi đường kia đã dự định cùng quân Hán tử chiến đến cùng? Đã bố ráp mai phục?”
Phục Lục Chi hỏi Hàn Lập, nghe xong câu trả lời, hơi trầm mặt, bẩm Hoắc Khứ Bệnh: “Hắn nói gã đi đường kia ngựa là Bỉ Xa Kỳ, người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-vi-tri-ky/2936246/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.