“Ta không muốn chết.”
“Ta chưa từng muốn chết.”
“Khi đó, ta chỉ muốn cưỡi ngựa giải sầu mà thôi, không biết tại sao trọng tâmkhông ổn định, mất đi tri giác… Tóm lại, ta không muốn chết!”
Người nào đó đi dạo một vòng qua Quỷ Môn quan trở về, miệng vẫn cứng rắn cóthể sánh với sắt với đồng, thấy người nào liền túm lấy người ấy mà nhấnmạnh nhiều lần rằng bản thân mình chưa từng có lòng muốn chết, nhấn mạnh rằng mình tuyệt đối không giống với kẻ mà người ta lấy từ “yếu đuối” để định nghĩa.
“Chi Tâm, ta không có…”
“Được rồi, được rồi, Thụ Thụ, ngươi không muốn chết, Chi Tâm biết rồi a!”
“Ta thật sự…”
“Ngươi thật sự không có muốn chết, nhưng ngươi thật sự biến mình thành kẻ phải chết yểu nha!”
“Đó chẳng qua là…”
“Ta biết, ta biết rồi, về sau phải ngoan nha.”
“… Ngoan cái gì?”
“Đừng uống rượu chớ gì. Chi Tâm vừa uống rượu, nương tử nổi giận liền, không thèm ngủ cùng Chi Tâm. Nếu như ngươi muốn…”
Tướng công này, thực đáng đánh đòn rồi! La Chẩn nâng tay, “Tướng công, đi thôi.”
“Đi đâu chứ?”
“Khởi nhi có chuyện muốn nói với Vô Thụ, chúng ta đương nhiên không thể đứng chỗ này chi cho chướng mắt người ta.”
Chi Tâm nhìn nhìn La Khởi đang đứng bên cạnh nương tử, lại hếch mặt lênnhìn ‘cây’ kia, “Nhưng Chi Tâm còn có lời muốn nói cùng Thụ Thụ mà.”
La Chẩn nhướn cao mày liễu, “Chàng có thể còn lời gì để nói với hắn?”
Thấy gương mặt phấn của nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096527/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.