Chuyện xảy ra bên bờ hồ xem như là một kết thúc hoàn toàn ư? Nhưng vìsao cứ có cảm giác rằng còn có ngàn tơ vạn mối khó có thể buông xuốngđược?
Vì muốn dứt khoát chấm dứt, nên khi đại tỷ bị song thâncương quyết mang về từ Hàng Hạ quốc, nhưng rồi tỷ phu si ngốc kia từHàng Hạ quốc ngàn dặm đuổi theo về tận đây, thì La Khởi quyết định tạmthời theo đại tỷ đi xa. So với việc cứ bị nhốt một chỗ tiến không đượcmà lùi cũng không xong khiến lòng dạ cứ bị trói buộc đày đọa đau khổ,chi bằng cứ để cho khoảng cách và thời gian xóa nhòa tất cả.
Nhưng mà, dọc theo đường đi, suốt ngày tai thì nghe tỷ tỷ nhẹ nhàng dỗ dànhtỷ phu ngốc như con nít, mắt thì thấy tỷ phu ngốc nghếch lại yêu thươnglưu luyến si mê đối với tỷ tỷ, trái tim thì cảm thụ được sự hài hòa giữa hai người như đã được đất trời tạo nên một đôi, thì tâm hồn nàng càngthêm buồn bã.
Nếu như nói tỷ tỷ càng khôn khéo lý trí bao nhiêuthì tỷ phu si khờ tinh khiết thiện lương bấy nhiêu, vậy mình thì saođây? Nhân duyên thực sự của bản thân giờ này đang ở điểm nào đây? NgọcVô Thụ… đâu cứ nhất định phải chọn cái kẻ đương khi không lại khuấy đảohồ nước bình lặng trong trái tim nàng rồi đem gác xó kia, nhưng hễ nghĩđến hắn, vẫn sẽ mơ hồ cảm thấy đau đớn.
Vốn định buông một câu“chữ tình hại người” để ngụy biện, nhưng thấy trên mặt tỷ tỷ luôn hiệnrõ nét sáng ngời đúng thật là đang bơi trong bể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096509/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.