“Lục Vương huynh, sau khi huynh từ Ngọc Hạ quốc trở về thì thấy huynh cả ngày như có tâm sự nặng nề, giống như có việc gì suy nghĩ dữ lắm, chẳng lẽ bị trận ôn dịch kia dọa cho sợ hãi?”
“Nhắc đến mới nói nha,Lục Vương huynh thường ngày là tú tài không ra khỏi cửa không hiểuchuyện thiên hạ, mà vừa ra khỏi cửa liền gặp phải chuyện kia, khó tránhkhỏi trong lòng đâm ra sợ hãi nên có thể thông cảm.”
Hai vịhuynh đệ huyên náo om sòm ở bên tai nhưng Hàng Niệm Nhạn nghe câu đượccâu mất, trong lòng rối như tơ vò, tất cả là bởi vì những lời mà hôm đónghe được vào tai, cộng thêm những chuyện xuất hiện trong mộng, thật lànhững khúc mắc khó giải đáp.
Những lời đó là thật hay giả? Những chuyện kia có đúng hay là không? Nữ nhân kia có phải là nghiệp chướngcủa mình ở kiếp trước chưa được giải quyết triệt để hay không? Có phảivì vậy nên hắn mới có một cảm giác quen thuộc mà không hiểu tại sao?Nàng là… Yêu quái? Là hồ ly ư?
“Các vị Vương gia, Quốc quân truyền các vị yết kiến.” Tiểu thái giám đẩy cửa, hành lễ bẩm.
Mấy vị Vương gia đứng dậy, liếc thấy mấy vị huynh đệ đi qua cửa. “Ủa, đóchẳng phải là Cửu hoàng đệ và Tam hoàng huynh sao, ngay cả những ngườiyêu thích thanh tĩnh nhất cũng tới à! Công công, có chuyện gì vậy? Cóphản loạn ở biên thùy hay có quyền thần chống đối?”
Tiểu tháigiám sợ hãi cúi đầu. “Ai nha, Vương gia, nô tài nào biết, ngài chớ hạichết nô tài. Quốc quân và Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/2096477/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.