“Cha, mẹ, xin nghe chẩn Nhi nói, Chẩn Nhi không hề giam giữ Chi Tri cùng Chi Nguyện. Hành vi của bọn họ mặc dù đáng ghét, nhưng, bởi vì trờixanh bảo hộ Bảo Nhi, để cho hắn bình an ra đời, Chẩn Nhi rất vui, ChiTâm cũng đừng so đo nữa.” – La chẩn dựa vào giường, thân khoác áo lôngcừu, đầu choàng khăn che kín, tay cầm bình ủ ấm, chậm rãi nói.
“Ngươi lại dám nói ngươi không giam, ngươi không bắt, vậy Chi Tri…” bị VươngVân liếc mắt dò hỏi, Ngụy Thiền tuy là không cam tâm, nhưng đang ở thếyếu, nên đành nhỏ giọng nói, “…Chi Tri cùng chi Nguyện không thấy đâu,hai đứa nhỏ đi nơi nào?”
La Chẩn cười một tiếng, “Thẩm thẩm vì sao khẳng định là cháu bắt bọn họ?”
“Ngươi cho rằng hai đứa nó hại ngươi sinh non!”
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
“Không phải!” Lần này, Ngụy Thiền đã sớm có chuẩn bị, liền nói, “Tiểu hài tửbướng bỉnh, gây sự cãi nhau, vốn là chuyện thường, mắc bẫy của ngươi làngoài ý muốn, hai đứa nó vẫn còn trẻ con, nên không biết thân thể củangươi không thể đụng vào. Mặc dù chúng nó hành động lỗ mãng như thế rấtđáng trách, nhưng ngươi cố ý vu oan cho hai đứa con nít chúng nó nhưvậy, nhất định không thể!”
“Nhưng, cháu dâu lúc bị đẩy ngã, thần trí rất tỉnh táo, mấy lời hai đứa nói cháu đều nghe rõ, chuyện cũng mới xảy ra, vẫn còn nhớ rõ, thẩm có cần cháu dâu thuật lại một lần haykhông?”
Ngụy Thiền lanh nhạt nói: “Lời ngươi nói, tất nhiên bấtlợi đối với con ta, giờ ngươi dù có nói lại, ai dám chắc những lời đókhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tuong-cong/120630/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.