Edit: Khuynh Khuynh
______________________________
Đi vào Diêm phủ, Bộ Mạch Nhiên tỉnh táo lại, nàng nhìn Diêm Liệt Dương phía trước, cất tiếng nói: “Ngươi muốn làm gì ta?”
Nàng cũng không quên lời hắn mới vừa nói, hắn nói muốn giúp Mộ Dung Trại giáo huấn nàng.
Diêm Liệt Dương xoay người lại, quăng cho Diêm Hoạ cùng Diêm Kỳ phía sau Bộ Mạch Nhiên một ánh mắt, bọn họ lập tức thức thời lui ra ngoài, thấy bọn họ hoàn toàn khuất dạng, Diêm Liệt Dương mới thấp giọng nói: “Đi theo ta.”
Bọn họ đi tới hoa viên, bây giờ đang đúng thơi điểm mặt trời gay gắt nhất, nơi này cơ hồ không có một bóng người.
Diêm Liệt Dương đột nhiên túm lấy tay Bộ Mạch Nhiên, đem nàng ấn dưới gốc đại thụ, tay kia chuẩn bị đoạt lấy tay nải của nàng.
Bộ Mạch Nhiên đẩy hắn ra, nói; “Không cần, ta tự mình mang là được rồi.”
“Trong đó có bảo bối gì sao? Không cho người khác chạm qua một chút?” Diêm Liệt Dương trừng mắt nàng.
“Là hòm thuốc của ta, ta không muốn để người khác chạm vào. Còn có, rốt cuộc ngươi muốn xử lý ta như thế nào?” Âm thanh của nàng lạnh lùng, mặt không chút thay đổi nhìn Diêm Liệt Dương.
Diêm Liệt Dương tựa hồ có chút buồn bực, mày rậm nhướn lên, đột nhiên vươn cánh tay hữu lực rắn chắc, lấy tốc độ cực nhanh ôm lấy eo nhỏ của Bộ Mạch Nhiên, trầm giọng nói: “Bộ cô nương, có phải ta đã gặp ngươi ở đâu rồi không?” Ngữ khí bỗng nhiên trở nên mềm nhẹ, tựa như đôi tình nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-trien/1982837/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.