*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Viễn Sơn rơi vào khoảng lặng lâu thật lâu, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là trước hết cáo từ chủ bữa tiệc là giám đốc Trương, rồi cùng Chu Minh Khải sớm rời khỏi tiệc rượu.
Bọn họ đi ra ngoài khách sạn, trên đường đều không ai mở miệng. Họ tìm một tiệm cafe vắng khách, hình như là dự định nói chuyện tử tế một chút.
Hai người ngồi đối diện nhau, vẫn không ai nói ra trước.
Cuối cùng tôi lựa chọn ngồi bên Chu Minh Khải. Cũng không phải tôi muốn ở gần hắn, mà là tôi không có cách nào khiến mình bình tĩnh ngồi cạnh Hứa Viễn Sơn được.
Tiệm cafe ít người, phân tán ở mấy bàn lẻ tẻ, hơn nữa đều là đang lặng yên chơi điện thoại. Trong nhất thời, bầu không khí an tĩnh không ít, không náo nhiệt như tiệc rượu nữa.
Chu Minh Khải gọi hai cốc latte. Sau khi nhân viên phục vụ đi, hắn mới nhìn về Hứa Viễn Sơn, suy nghĩ phút chốc rồi nói, “Kỳ thực Gia Dương có vẻ ngoài rất giống chú, chỉ khác ở khí chất.”
Tâm trạng Hứa Viễn Sơn không tốt, dường như chưa lấy lại tinh thần từ tin tôi qua đời. Rõ ràng đã chuyển từ tiệc rượu đến nơi này, ông lại vẫn mang vẻ ngỡ ngàng.
“Tại sao lúc trước cậu ấy rời khỏi Liễu thành?” Chu Minh Khải tiếp tục vấn đề trước đó, “Tại sao qua nhiều năm như vậy, cậu ấy lặng thinh không hề đề cập tới việc ở Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-tinh-nham-chan-nhat/1320976/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.