Chương 18: Hồi kết
Dịch: Hallie/ Beta: Raph
---
"Nghe nói hai bên đối đầu ở ải Nghịch Lân, chiến cục căng thẳng vô cùng, xem chừng không thể chấm dứt. Thẩm tướng quân của chúng ta thương xót bá tánh nên đơn thân độc mã đến doanh trại của Địch quốc, hẹn đấu với chủ soái. Hai người đại chiến ba ngày ba đêm trên đỉnh núi tuyết, cuối cùng vẫn không phân thắng bại, cả hai tự tử vì tình... Hai người gieo mình xuống vách núi mà chết, quả thật là làm cho người ta không khỏi thổn thức..."
Tiếng thở dài của thuyết thư tiên sinh bị một giọng cười khẽ cắt ngang, "Rõ ràng là hắn bỏ đi trong đêm."
Thuyết thư tiên sinh đập bàn: "Kẻ nào đến phá đám vậy!"
Nam nhân kia cười rồi đứng dậy, đi ra khỏi quán trà. Nghe thấy phía sau tiếp tục kể: "Chủ tướng sống chết không rõ, quân đội hai bên như rắn mất đầu, giằng co một tháng rồi cũng gióng trống thu binh, hai nước lấy Thương Long Tuyết Sơn làm ranh giới, mỗi bên lui năm trăm dặm..."
Tháng tư năm sau, cảnh xuân ở thành Bát Phương vừa đẹp, phố phường sầm uất hơn trước rất nhiều, nhưng Thẩm Kính Tùng lại không muốn nán lại thêm đôi chút.
Trong nhóm thương nhân trao đổi hàng hóa, thiếu niên tên A Hoán nay đã có thể tự đảm đương mọi việc, Thẩm Kính Tùng mong nhớ quê nhà, chạy về ngay trong đêm, đi qua thảo nguyên rộng lớn không một bóng người, tới chiều mới quay về nơi tụ cư của bộ lạc, trong lều lại chẳng thấy ai.
Y sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-kha-nhuc/3444600/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.