Chương 12:
Tuyệt khúc Giang Nam, bi ca đất Bắc
Dịch: Hallie / Beta: Raph
---
Từ sau khi ra khỏi biên giới Đại Cảnh, cảnh quang ngày càng hoang vu, gió Bắc thổi rát mặt, tuyết rơi liên miên, mây ngàn giăng mờ dãy núi như rồng bay, ngàn dặm chẳng thấy khói bếp.
Hôm Trừ tịch, quân đội đến dưới thành Bát Phương, Sóc châu.
Thành Bát Phương, thành Ngọc Dao và thành Kiếm Thủy từng được gọi là thành phố hùng dũng của Tây Bắc. Nhưng từ hai trăm năm trước đã biến mất trong chiến hỏa, nay chỉ còn lại vết tích thành quách sót lại, chôn vùi dưới đồng cỏ hoang vu hiểm trở, khiến người ta không thể nào nhớ lại được cảnh đẹp phồn hoa có lầu cao, bệ hí, dân cư đông đúc của năm xưa.
Dân du mục trú đông ở quan san vừa nghe nói quân Tây U đến đây, thế là già trẻ bèn dắt díu nhau đến tặng sữa bò, đùi dê và trà bơ. Đêm dài đằng đẵng, thịt hầm trong nồi lớn, rượu nồng hâm nóng, lều nào lều nấy cũng có ánh lửa bừng bừng, tiếng cười nói vang tận trời đêm.
[*Trà bơ hay còn được biết đến là trà Tây Tạng Po Cha, được làm từ lá trà, bơ yak, nước và muối. Tây Tạng có 4 loại trà là trà phổ nhĩ, trà thường, trà bơ và trà ngọt. Loại trà được uống nhiều nhất và là quốc hồn quốc tuý ở Tây Tạng là trà bơ.]
Ngọc Trần Phi là 'trái tim' của Huỳnh Hoặc quân, là anh hùng mà quân dân Tây U kính trọng, bị kéo từ lều này sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-kha-nhuc/3429375/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.