Edit: Mr.Downer
Mong em điên cuồng, rồi lại mong em như con bọ gậy không đơn độc
Muốn em lãnh diễm, rồi lại muốn em ngả ngớn hạ tiện
Muốn em rạng rỡ như ánh dương quang, rồi lại muốn em phong tình không lay động
Giễu cợt em khóc cười không thể tự chủ, rồi lại giễu cợt trái tim em như nhành cây khô
Ban cho em mộng cảnh, rồi lại ban cho em sự thức tỉnh chóng vánh
Cùng em ngủ say, rồi lại cùng em phí hoài không khoan dung
Yêu em đơn thuần, rồi lại yêu em trần trụi không suy đồi
Chúc em từ đây hạnh phúc, rồi lại chúc em nhanh chóng héo tàn
Lời bài hát Dịch nhiên dịch bạo tạc của Trần Lạp.
An Vũ có lúc nhìn thấy Chung Khởi, sẽ có một loại cảm giác dễ chịu. Anh nhìn người trước mắt, từ một cậu thiếu niên cái gì cũng mơ hồ trưởng thành thành một nam nhân có thể một mình chống đỡ một phương, thậm chí để cho anh, để cho Khải Duệ lấy làm kiêu ngạo.
Thế nhưng ——
An Vũ vê giữa lông mày, rốt cuộc bắt đầu từ khi nào Chung Khởi lại có loại đam mê kỳ quái kia?
Sau dạ tiệc từ thiện, như cũ vẫn là phú thương chính khách tụ lại với nhau, trò chuyện không dứt. Lúc ăn uống, Chung Khởi đã giúp An Vũ cản rất nhiều rượu, cậu từ đầu đến cuối ứng phó như thường, nói lời khách sáo cũng không chê vào đâu được.
Uống đến cuối, An Vũ thấy Chung Khởi mơ hồ có men say, bèn tìm cái cớ, mang người rời đi.
Thời gian cũng không còn sớm, cửa hàng ven đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-han-nhat-thuong/144890/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.