Quần áo bị xé ra, Nam Nhứ đã mất hết sức lực sau khi giằng co từ lâu, cô giãy giụa, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Áo ba lỗ quân dụng bị kéo xuống đầu vai, lộ ra bả vai trắng nõn, thắt lưng bị tháo ra rút xuống, cô hét lớn: “Bỏ tôi ra, bỏ ra khốn nạn…”
Cô có mạnh cỡ nào đi nữa thì cũng chỉ là một cô gái, cô không sợ chết, nhưng sợ gặp những chuyện như thế này, cơ thể của cô không ngừng run rẩy, nắm chặt quần không để anh đến gần, đáy mắt ương ngạnh của cô lập tức dâng lên một tầng sương mù.
“Khốn nạn, buông tôi ra, đừng chạm vào tôi, súc sinh, mấy người không phải người, buông tôi ra…”
Cô không ngừng gào thét, thét ra tất cả nỗi uất ức sau khi bị bắt, cô mạnh mẽ không để cho nước mắt rơi xuống, đôi mắt óng ánh hung hăng nhìn về phía người đàn ông ở trước mặt.
Tề Kiêu hơi híp mắt liếm liếm môi, đầu gối áp chế hai chân của cô, đôi tay khống chế tay của cô, cúi người áp sát vào giữa cổ cô, “Kêu, kêu lớn vào, tôi thích lắm.”
Cô ngậm chặt đôi môi, không để tiếng kêu phát ra giữa cánh môi, Tề Kiêu dấy lên hứng thú nhìn cô: “Không hét nữa, thế thì tiếp tục…”
Anh vừa nói xong thì cắn một ngụm lên bả vai của cô, cơn đau bứt rứt và cảm giác nhục nhã khiến tiếng la hét được cô khống chế lại phát ra.
Ngọc n ở ngoài cửa nghe thấy bên trong vang lên âm thanh không bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641343/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.