Lúc này, điện thoại reo lên, là của Ngư Phu, “Bạch Ưng, cậu rành đường bên này, cần cậu trợ giúp quân đội đi thăm dò căn cứ của tướng quân. Chúng ta tạm thời không thể lấy được lệnh bắt giữ, bắt buộc phải trông chừng cẩn thận để bên ta tranh thủ thời gian bắt gọn ông ta.”
“Được, tôi đưa Nam Nhứ đi hội họp với bên quân đội trước đã.” Bên cạnh Lận Văn Tu, Nam Nhứ đã không thể quay lại nữa rồi.
Nam Nhứ vừa nghe, “Anh vẫn chưa thể rời đi ư?”
Anh chỉ nói, “Anh đưa em đi trước.”
“Còn anh thì sao.”
Nam Nhứ nhìn sườn mặt anh, đường nét khuôn mặt anh dưới bóng mờ trở nên cương nghị, ánh mắt kiên định, đối với nguy hiểm trước mắt không có chút sợ hãi, thậm chí anh còn dùng cách thức nhẹ nhàng nhất để tiến vào khu vực nguy hiểm nhất. Cô mím chặt đôi môi, “Vậy em cũng không đi.”
“Luyến tiếc anh à?” Anh nửa cười đùa, thản nhiên nói, “Truy bắt ma túy chính là một chiến trường, hơn nữa còn là trận chiến lâu dài, Nam Nam, tin tưởng anh, ông trời sẽ không mang anh đi đâu.”
Nam Nhứ cụp mắt, trong lòng hết sức khó chịu, nhưng cô cũng càng thêm kiên định, “Em không đi, em ở lại bên cạnh anh, có thể phối hợp với anh.” Bản thân anh ẩn nấp mai phục là chuyện quá khó, bên cạnh có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm anh, mỗi một bước đều gian khó vạn phần, làm nội ứng thì không thể sống thật với con người mình, anh rất khó phát huy quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641012/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.