Tề Kiêu cõng Tang Kiệt đã không còn hơi thở trên lưng, phía sau có hai người đàn em còn sót lại đi theo rồi tìm lấy chiếc xe lúc bọn họ đến đây. Tề Kiêu định lái xe thì bị Nam Nhứ đẩy ra, cô lái xe, Tề Kiêu ngồi ở hàng ghế sau đỡ Tang Kiệt ngồi lên, dựa vào người của anh.
Nam Nhứ thông qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Tề Kiêu cắn chặt răng, mí mắt híp lại kéo thành một góc độ vừa dài vừa sâu thẳm. Cô có thể cảm nhận được ý lạnh trên khắp người anh, anh lúc này có bao nhiêu đau khổ, Tang Kiệt là người duy nhất anh tin tưởng, nhưng lại bởi vì cứu bọn họ mà bỏ mạng.
Cô gia tăng tốc xe, từ quảng trường Mộc Lạp đến khu nhà tại Tam Giác Vàng của ông Liêu không tới hai tiếng đồng hồ. Ngọc Ân nhận được điện thoại, được đàn em của Tề Kiêu dẫn đến đó, cô ấy vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghe nói Tề Kiêu bảo cô ấy đến.
Cô ấy rất vui vẻ, bởi vì có thể nhìn thấy anh Tang Kiệt, mấy ngày rồi chưa gặp nên thật sự rất nhớ anh ấy. Cô ấy mím đôi môi, tia sáng sáng rực nơi đáy mắt lộ ra vẻ vui mừng.
Cô ấy đứng ở cửa lớn đại sảnh, đôi tay giao nhau ló đầu ra nhìn bên ngoài cửa khu nhà, cho đến khi nhìn thấy có xe chạy vào thì tung tăng chạy ra ngoài.
Cửa xe mở ra, thân ảnh của Tề Kiêu xuất hiện, cô ấy cười cười chạy về phía anh, “Cậu Kiêu quay về rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/si-da/2641010/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.