Editor: Danh
Sở dĩ chiến tranh lạnh hai năm không về thăm ông ngoại là có nguyên nhân, ông sống ở căn biệt thự có vườn trái cây lớn mà trong vườn có rất nhiều muỗi, da Tu Nội rất nhạy cảm, thường xuyên bị muỗi đốt, cậu ấy lại không cho người khác chạm vào mình cho nên việc bôi thuốc đều phải là tôi làm. Tôi và cậu đang chiến tranh lạnh, không muốn cùng cậu tiếp xúc nên tôi vẫn luôn từ chối đến vườn trái cây, kỳ thật trong lòng tôi rất thích nơi này. Tiếng côn trùng mùa hè vang lên còn có những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời cực kỳ hấp dẫn tôi.
Đi vào nơi này không chưa bao lâu, trên người Tu Nội lại bắt đầu hồng một mảng. Tuy rằng tôi vẫn còn giận cậu ấy nhưng cũng không thể mặc kệ cậu.
“Cởi quần áo ra.” Sau khi vào phòng, tôi cố ý nói thầm, Tu Nội liếc mắt nhìn tôi một cái, sau đó lẳng lặng cởi áo ra.
“Nằm đó.” Tôi chống cằm ra hiệu cho cậu nằm xuống giường, tôi vén váy ngồi trên eo cậu. Phía sau lưng cậu dày đặc những nốt nhỏ, trông hơi đáng sợ, tôi bóp một ít thuốc mỡ vào đầu ngón tay nhẹ nhàng thoa lên. Từng chút từng chút một, từ cổ đến xương cụt, thời điểm càng ngày càng đi xuống, thân thể Tu Nội bắt đầu căng thẳng, tôi nổi lên ý xấu với vào quần Tu Nội.
“Cinderella, chị đừng như vậy, tôi không chịu nổi.” Cậu chôn đầu dưới gối, ấp úng nói.
“Tại sao?” Tôi đương nhiên không chấp nhận lời xin tha của cậu.
“Tôi còn nhỏ, chị đừng như vậy.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shota-du-hoac/218722/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.