Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Chương 18:
Tưởng Dung còn nhỏ như vậy, ưu tú như vậy, dáng dấp cũng thanh tú xinh đẹp như vậy, cậu có vô vàn cơ hội để yêu thích một người tốt đẹp hơn...
***
Tân Nghiêu hát một mạch đến gần 11 giờ khuya, Vu Tiểu Lân đã buồn ngủ gà gật, Thạch Đầu có một chiếc xe van nhỏ dùng để nhập hàng, anh đưa cô nhóc và Tạ Tấn về nhà trước. Tưởng Dung cũng hơi buồn ngủ, nhưng cậu vẫn cố chống mí mắt đợi đến tận khi đóng cửa, mới ngáp dài ngáp ngắn về nhà cùng Viên Việt.
Viên Việt tắt máy ở đầu ngõ như thường ngày, để Tưởng Dung xuống xe, đẩy xe vào. Sau khi vào hè, buổi tối cũng khá mát mẻ, hẻm nhỏ yên tĩnh, chỉ có sao sáng đầy trời là chưa chịu chìm vào giấc ngủ.
Tưởng Dung đã buồn ngủ không đi nổi, bám tay vào yên xe đi theo Viên Việt, đầu gật gà gật gù, mắt sắp díp vào đến nơi.
Viên Việt dừng trước cổng, Tưởng Dung không kịp phanh lại, đụng đầu vào lưng Viên Việt, mở cửa vào nhà xong, Tưởng Dung nằm ngửa dạng tay chân trên ghế sô pha, đến nửa ngón tay cũng không muốn động đậy.
Viên Việt đi tắm trước, sau khi đi ra anh cúi người xuống, vỗ vỗ Tưởng Dung, mang theo hơi nước ẩm ướt: "Tắm đi rồi ngủ."
Tưởng Dung túm lấy tay Viên Việt rồi lật người, đè tay anh xuống giữa lồng ngực mình và ghế sô pha, mơ mơ màng màng nói: "Em buồn ngủ... Đừng quấy em..."
Viên Việt: "Vậy em ngủ trước đi, tôi lên gác xép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shangri-la/884245/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.