*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Chương 17:
chớ nói dối, chớ nói sầu
hồng trần cuồn cuộn, buông lo âu
***
Tạ Tấn vừa hoãn lại được, nghe thấy thế mặt lại oành cái đỏ bừng lên, che miệng ho không dứt nổi, cổ cũng đỏ chót. Vất vả mãi mới hết cơn ho, bấy giờ biết rén, nhận lấy cốc coca pha chanh mà Hứa Nhất Tâm pha, cầm lên uống im re không nói một tiếng.
Chưa tới thời gian mở quán, học sinh xuất sắc Tưởng Dung tranh thủ thời gian rút một bài thi văn ra, lôi theo hai học sinh yếu kém sang một chiếc ghế dài, bắt đầu giảng đề, cầu mong hai đứa bạn ôm được chân Phật trước kỳ thi giữa kỳ.
Vu Tiểu Lân chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gặm đầu bút, còn Tạ Tấn thì không yên lòng, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Hứa Nhất Tâm ở bên quầy bar, mà cũng không dám nhìn thẳng, sợ cực kỳ.
Hứa Nhất Tâm đang ôm tấm bảng đen lấy từ ngoài cửa vào, viết nắn nót bảy chữ "Tám giờ tối, Tân Nghiêu tới hát", treo ra bên ngoài.
Vừa đến lúc mở quán, chưa được bao lâu, có mấy người lục tục đi vào, so với lúc bình thường quạnh quẽ, đêm nay Bạch Tháp có thể nói là náo nhiệt đến lạ. Còn nửa tiếng nữa là 8 giờ tối, Viên Việt bưng mấy khay trái cây cho khách xong ra cửa sau đi một mạch.
Giữa lúc bưng rượu cho khách, Tưởng Dung nhìn với theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/shangri-la/884244/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.