Bốn người cùng nghỉ trưa, chạng vạng sau khi xơi xong bữa tối, Adolf mồm rộng bất ngờ đích thân tới dẫn họ đi, gã thả họ ra ngoài cửa nhà tù rồi mới bí hiểm mà rằng, “May mắn nhá.”
Tất cả kỳ Hunter đều diễn ra vào buổi tối, địa hình đảo Mammon có chút giống với chiếc gậy như ý(1) cổ xưa của Trung Quốc, chân núi Mammon có hình dạng như đầu linh chi(2),bên dưới là một dải rừng hẹp, thấp thoáng vài ngọn đồi và thoai thoải sườn núi. Chân núi um tùm những lùm cây, những cây thân cao cao thì lại mọc đầy những chiếc lá to bản, và dĩ nhiên không thể không kể đến bầy chó săn nhà giam Mammon thả nuôi nữa. Rất nhiều người đều hy vọng thoát khỏi Mammon, nhưng mà ở đêm Hunter, gần như tất cả phạm nhân tận đáy lòng đều bức thiết chỉ mong được trở về.
Đi được vài bước, Jude run giọng lắp bắp, “Seven… Chi bằng chúng ta tìm một chỗ trốn đi.”
Tom tức khắc bật cười, “Được thôi, thế thì mày cứ trốn ở đây luôn đi.”
Mạc Tử Mộc phân tích, “Bọn chúng chọn buổi tối, không chỉ là vì để khiến chúng ta cảm thấy sợ hãi mà còn để chúng có thể sử dụng tia hồng ngoại(3),mấy loại máy móc có gắn tia hồng ngoại theo dõi gì gì đó. Nếu cậu trốn, cũng chỉ có một đường chết mà thôi.”
Tommy và Tom không khỏi tán thưởng nhìn sang cậu, Jude càng lắp bắp hơn, “Vậy… Vậy phải làm gì giờ?”
Đầu Tom căng lên định hình kế hoạch, “Cứ chạy theo Tommy ấy. Ổng đã tham gia đến sáu cuộc Hunter rồi, quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seven/69271/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.