“Xin… hỏi, anh ở đây làm gì vậy?” Mạc Tử Mộc chống tay, chậm rãi ngồi dậy, tựa lưng vào gối, lúc mở miệng cậu mới hay cổ họng mình đã khản đặc.
Dung Thanh hớp một ngụm trà, nói, “Tôi đã phái người liên lạc với người trợ dưỡng cậu ở Áo, tôi sẽ tiếp nhận việc trợ dưỡng cậu, sau khi hoàn thành thủ tục, tôi sẽ trực tiếp chuyển cậu đến Florida.”
Mạc Tử Mộc khép mắt, đáp lời, “Tôi ở trong này rồi anh còn chưa thỏa mãn sao? Tôi còn gì để anh cướp đoạt nữa nào?”
Dung Thanh hơi rũ mắt, thản nhiên nói, “Không, hoàn toàn ngược lại, tôi muốn dừng ở đây.”
Lần này Mạc Tử Mộc ngoảnh mặt qua, khóe miệng khẽ nhếch lên như đang bật cười, “Dừng ở đây… Anh không muốn trả thù tôi nữa á?”
“Phải.” Dung Thanh lại hớp hai ngụm trà, vẫn bình thản như trước, “Thế nên cậu không cần phải lo lắng gì nữa, ở Florida cậu sẽ được chăm sóc tốt hơn.”
Mạc Tử Mộc gập chân lại, ánh mắt hướng thẳng về phía bức tường đối diện, “Rất cảm ơn anh đã dừng tại đây, nhưng điều tôi hi vọng không chỉ như thế. Tôi mong, chúng ta hãy mãi mãi chấm dứt đi, từ nay về sau đừng nên gặp lại. Còn chuyện của tôi, tôi tự lo được, không cần phiền anh quản.”
Dung Thanh phì cười, “Cậu cứ luôn tự tin thế nhỉ, nhưng liệu cậu có nghĩ tới, rằng nơi này là Mammon, không phải là quán bar cầu vồng có thể giúp cậu như cá gặp nước, cũng không có Mai Lâm giúp cậu ngăn trở móng vuốt của lũ quỷ háo sắc. Chẳng qua mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seven/69270/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.