Mò tới đầu tiên là Kiefer. Gã lần chần khá lâu ở xe, thế rồi chót cùng, có vẻ tư tưởng phải khử bằng được Mạc Tử Mộc đã cổ vũ gã đi ra.
Tay xách theo cái valy bảo hiểm, gã đi về phía bọn cậu. Đúng rồi, gã có tiền cơ mà, gã tin không ai khước từ được sức hấp dẫn của cả một két tiền được đâu, huống hồ Jude và Mạc Tử Mộc còn là kẻ thù không đội trời chung. Kiefer hồi hộp, thở sâu. Tuổi gã chưa lớn, dáng vẻ còn có thể tả là anh tuấn, nhưng vì lý do đủ thể loại mà sắc mặt gã héo hon hơn cả ông bố Donald của gã, da dẻ bủng beo, gò má hốc hác. Bởi thế, không chỉ khiếm khuyết khí chất của con cháu nhà quý tộc, nom gã còn có gì đó không được đàng hoàng.
“Jude…” Kiefer xách cao cái valy gã mang theo, “Tao đã mang số tiền mày yêu cầu đến rồi đây!”
“Mở valy, ném xuống!” Nghe thấy tiếng Jude lẩn quẩn ngay trước mặt, lòng gã ngấm ngầm hoan hỷ, lập tức khom lưng mở valy ra, bên trong là tiền Euro chật ních. Kiefer lấy một xập tiền ngẫu nhiên lên lật lật, “Mày xem, cả valy toàn tiền là tiền!”
Jude từ tốn rời khỏi chỗ ẩn thân. Kiefer chỉ vào mớ tiền dưới chân gã mà rằng, “Tiền mày đòi, tao đã mang đến! Seven đâu?”
Con mắt độc nhất của Jude hơi đảo qua gã ta, rồi ‘ầm’ một tiếng, thùng hàng container bên cạnh mở ra. Kiefer trông thấy trong đó đúng là Seven đang bị trói ngoặt tay sau lưng, không khỏi thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seven/1907710/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.