Ivan là tuýp người thiết thực. Hắn chọn một gian phòng B&B(1) thanh tĩnh nhưng không thiếu phong cách. Chủ nhà sâu xa liếc nhìn bọn cậu, phán gọn lỏn, “Hai mươi lăm bảng một người gồm cả bữa sáng kiểu đất liền, thêm hai bảng nữa thì được bữa sáng kiểu Anh.”
Ivan sòng phẳng đưa hẳn năm bảng cho chủ nhà, chủ nhà liền gỡ chìa khóa giao cho hắn.
Mạc Tử Mộc cúi gằm đầu, nhanh chóng lên lầu. Vừa vào phòng là Ivan đã càu nhàu, “Bữa sáng kiểu Anh là sao? Chả lẽ bữa sáng của người Anh ngon lành hơn toàn bộ các quốc gia trên đất liền khác của châu Âu á?”
Mạc Tử Mộc cười cười, tháo mũ với mạng che mặt xuống, “Bữa sáng kiểu Anh có trứng ốp và thịt xông khói, còn bữa sáng ở đất liền thì chỉ có bánh mỳ và sữa thôi.”
Ivan cười nhạo, “Ẩm thực Anh quốc cũng chỉ còn mấy thứ tinh hoa cỏn con ấy để mà lấy vải thưa che mắt Thánh.”
Mạc Tử Mộc vừa tụt váy vừa tán dóc với Ivan, giữa chừng chợt cảm thấy có gì đó bất thường, cậu vội ngẩng đầu lên liền bắt gặp Ivan đang tựa lưng vào tường, cười tủm tỉm nhìn cậu. Phản ứng đầu tiên của cậu là đỏ mặt, nhưng chống đối tên gấu lai dê này hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt, vậy nên cậu đành hậm hực quay đi chỗ khác tiếp tục cởi bộ váy. Váy còn chưa cởi được nửa, Ivan đã ôm lấy cậu. Hắn miết môi bên cổ cậu, rầm rì khe khẽ, “Seven…”
Không rõ là do hệ thống sưởi trong phòng bật lớn quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seven/1907708/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.