Khi tỉnh giấc, một bức tranh mĩ lệ đặt trước mắt ta. Sesshomaru đang tựa vào thân cây, ánh mặt trời chiếu xuống trên người và đồng cỏ xanh trải rộng bạt ngàn. Mĩ nam có khác, nhìn vào là thấy thích mắt rồi.
Mà khoan. Sao trên người như phủ một lớp lông vậy nhỉ? Không lẽ Rin biến thành thú. Cái này không có trong truyện mà. Hoảng hốt một chút, ta nhìn lại thân mình, tí nữa thì ngất đi. Ta khỏa thân…khỏa thân đó. Tại sao như vậy? Hồi tưởng lại buổi tối,nghĩ mãi không biết lý do là vì sao.
- Tại sao như thế này?
- Ngươi đang hỏi ta?- Sesshomaru
- Ơ hay, chỉ có ta với ngươi không nói chuyện với ngươi chẳng lẽ ta bị tâm thần, độc thoại nội tâm à
- Tâm thần, độc thoại nội tâm là gì?- Sesshomaru
- Tại sao nói cho ngươi biết? Vào vấn đề chính đi, tưởng nói lan man là ta sẽ quên sao. Hừ, không có cửa đâu, cửa sổ cũng không có
- Có một con bé vô dụng đi tắm mà cũng chìm được xuống suối, còn hét to lên, sợ người khác không biết được sự vô dụng của mình.- Sesshomaru
- Ta vô dụng kệ ta, liên quan gì tới ngươi? Khoan, đó không phải trọng điểm. Ngươi…ngươi nhìn thấy ta khỏa thân, ôm ta về lúc ta đang khỏa thân. Không…
- Đừng la nữa. Ngươi nhìn lại ngươi xem, có gì để xem đâu.- Sesshomaru
- Hừ, dù sao ngươi cũng thấy được thân thể của ta, ta cần ngươi phải chịu trách nhiệm.- Có tiện nghi không chiếm là ngu.
- Chịu trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sesshomaru-ta-yeu-nguoi-co-duoc-khong/3053135/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.