*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc chuẩn bị đi du lịch, Chu Thụy cho rằng mình chỉ ăn uống trong khách sạn bình thường, hoàn toàn không ngờ đến Dylan lại đeo miếng che mắt cho cậu, rồi dẫn cậu bước lên chiếc du thuyền này.
Lúc miếng che mắt được tháo ra, Chu Thụy có chút choáng váng khi thấy trước mặt là một bàn ăn được trang trí lãng mạn dưới ánh đèn dịu nhẹ và nến. Dylan đứng bên cạnh cầm tay cậu, tay còn lại không biết từ lúc nào đã có một bó hoa, làm cậu lúng túng rồi lại ngại ngùng nhìn quanh quất. Nhưng mà cả du thuyền chỉ có duy nhất hai vị khách, đó chính là cậu và Dylan, còn lại là những người phục vụ với khuôn mặt mỉm cười thân thiết cùng một dàn nhạc giao hưởng.
Chu Thụy bối rối kêu một tiếng: “Anh Dylan…”
Dylan nghiêng người, kề sát vào tai cậu thì thầm cái gì đó, rồi đặt bó hoa vào tay cậu, hoa hồng xanh, Chu Thụy đỏ mặt ôm bó hoa trong lòng, thỏ thẻ: “Cảm ơn anh.”
Cậu không biết ý nghĩa của hoa hồng xanh là gì, nhưng chỉ cần là người trong lòng tặng, cậu đều thật hạnh phúc.
Món quà bất ngờ này làm Chu Thụy vui vẻ như ở trên mây, vừa được anh dắt đến bàn ăn vừa nâng bó hoa lên ngửi ngửi.
Ngay cả lúc dùng bữa, Chu Thụy cũng không nỡ buông bó hoa ra, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/series-gia-toc-sullivan-ban-tinh-cua-toi-la-ma-ca-rong/1321213/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.