*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ khi ở riêng với Dylan, Chu Thụy mới ấp úng: “Anh … ừm…” Như Dylan từng nói, ma cà rồng chỉ có một người bạn đời, vậy thì…: “Hai người nam làm sao có thể… sinh con được ạ?”
Hay anh Dylan là được nhận nuôi? Chu Thụy thầm nghĩ.
Nhưng dù cậu không nói ra thì Dylan chỉ nhìn vẻ mặt cậu cũng biết cậu muốn hỏi cái gì, bèn nhẹ tay kéo cậu vào lòng, ôm trong ngực mà vuốt ve: “Làm sao ấy hả?”
Anh trầm ngâm một lúc rồi hôn cái chóc lên gò má có chút xanh xao của cậu, cười nhẹ: “Thế nào? Muốn sanh con cho tôi rồi?”
Chu Thụy xấu hổ đẩy anh ra: “Anh đừng chọc em như vậy. Em, em không sanh được mà.”
Nếu được, cậu tình nguyện sanh cho anh mấy nhóc con nho nhỏ.
“Ha ha.” Cười hai tiếng, Dylan nắm lấy tay cậu, vừa bóp bóp vừa giải thích: “Ma cà rồng tìm bạn đời rất khó, đối tượng cũng không cố định là nam hay nữ. Em có nghĩ tới không? Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/series-gia-toc-sullivan-ban-tinh-cua-toi-la-ma-ca-rong/1321212/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.