Tần Tranh nhìn cô bé con có khuôn mặt bầu bĩnh đang tận hưởng que kem với vẻ hạnh phúc vô cùng trước mặt mình, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Bởi vì Trần Tư Thành và Sở Nhiên phải ở lại cùng bác sĩ trao đổi về vấn đề điều trị, sếp Tần liền trở thành vú em bất đắc dĩ.
Việc bị mất thị giác của cô bé thường xuyên diễn ra sau giấc ngủ, phải một lúc lâu mới trở lại bình thường. Lúc mọi người cùng vào nói chuyện với giáo sư, cô bé được giao cho Tần Đình. Được một lát thì Tần Đình được gọi cho một ca bệnh gấp phải giao lại cho ba mẹ bé.
So với việc phải ở cùng một cô y tá xa lạ không quen thì cô bé lại chọn ở lại với chú Tần. Mặc dù chú Tần nghèo thật nghèo, thái độ đối với ba cô bé cũng khá lạnh lùng nhưng chú Tần là người quen biết, hơn nữa chú Tần siêu đẹp trai, lại làm cảnh sát siêu ngầu.
Hai người một lớn một bé ngồi trên ghế bệnh viện nói chuyện, chủ yếu là Tần Tranh ngồi im lặng nghe cô bé liến thoắng liên tục. Tình cảnh này giống y như nhiều năm trước khi anh gặp được một cậu bé, nhóc con kia cũng nói không ngừng để che giấu nỗi khủng hoảng của mình. Đứa trẻ này chắc hẳn cũng đang lo sợ cho bệnh tình của mình, thế nên mới bận bịu dùng lời nói để phát tiết. Độc thoại được một lúc, Hinh Hinh nhìn anh rồi ngập ngừng đề nghị:
- Chú, chú có muốn ăn kem không?
Thấy vẻ mặt sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-tan-dung-kieu-ngao-nhu-vay/2602374/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.