"Ăn nói kiểu gì vậy ba, cậu thấy tôi sẽ đi làm những chuyện như vậy sao?"
Lục Cẩn Phong cậu mà phải đi ăn cướp a? Chuyện khó tin như vậy mà cũng bịa ra cho được.
"Vậy sao? Tôi lại nghe nói cậu rảnh rỗi đi dạo ban đêm đó nha, còn giúp người ta lấy lại đồ nữa. Ây ya, lấy lại đồ giúp người ta rồi thì phải trả cho người ta chứ, đằng này lại lấy luôn, như vậy không gọi là ăn cướp thì gọi là cái gì a? Lục tổng?"
Lúc này Lục Cẩn Phong mới hiểu ra vấn đề, cô bạn này sáng sớm đã hùng hổ đi vào đây thì ra là được người ta mách cho a. Rồi thế nào? Muốn đòi lại giúp người ta hay gì?
"Rồi sao? Dù sao đây cũng là ảnh của tôi mà, tôi lấy đi không được sao? Còn nữa, chụp ảnh người khác khi không có sự cho phép là không đúng đâu. Nói, tấm này ai chụp mà xấu vậy? Cậu xem, cái gốc này bị lệch rồi nè."
Lục Cẩn Phong vừa nói vừa chỉ chỉ lên tấm ảnh, thái độ như đây là chuyện hiển nhiên và tấm ảnh kia là của riêng của cậu vậy.
"Đủ rồi, anh ấy nhờ tôi đến lấy lại giúp tấm ảnh này, cậu trả cho anh ấy đi, người đâu mà keo kiệt, chụp có tấm ảnh thôi cũng khó chịu với người ta."
"Không được đâu."
Cậu lắc đầu, đoạn thở dài một tiếng. Tấm ảnh này là mồi câu để cậu giữ anh bên cạnh mình, bây giờ trả lại có phải quá sớm rồi không. Với lại lúc đầu anh đối với cậu như vậy... Cậu không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-luc-cua-toi/484453/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.