Cậu bé kia không ngừng chạy theo sau cậu, gương mặt nhăn nhúm tạo ra hình thù kì dị, tận sâu cuống họng còn phát ra âm thanh rít gào ghê rợn. Âm thanh đến từ địa ngục. Cậu liều mạng chạy và chạy, cuối cùng lại chạy đến mé vực thẳm. Phía trước là vực sâu không đáy, phía sau là cậu nhóc không ngừng truy sát mình. Thầm cầu nguyện Chúa che chở, cậu nhắm mắt lui về sau. Tiếng gió gào dịu dần trái ngược với tiếng cười quái dị ngày càng gần. Cậu liều mạng mở mắt, không ngoài dự đoán, gương mặt nhão nhoét kia gần ngay tầm mắt, cơ thể bốc ra mùi máu tanh tưởi cùng đôi mắt không thấy tròng đen.
Quá đáng sợ rồi.
Cậu bé hả hê nhìn cậu cười lớn, miệng nó rách toẹt ra hai bên buông ra vài câu lạnh lẽo.
"Tất cả là tại mày, nào, cô ấy đang đợi mày đó, đi đi, đến với cô ấy đi."
Hahaha
Cậu bé cười lớn rồi dùng chính tay mình đưa lên bẻ gãy cổ mình. Chiếc đầu bị gãy lặc lìa nhưng miệng vẫn cười tươi, lặp đi lặp lại ba từ
"G.O T.O H.E.L.L"
Gió lại cuồn cuộn nổi lên, bụi bay đầy trời, tiếng kêu của loài chim của tử thần vang vọng cả một vùng rộng lớn. Xa xa còn nghe thấy tiếng gào khóc thảm thiết của hàng nghìn người.
Ồn quá.
Cậu ôm đầu lùi về phía sau, lùi mãi mà quên mất phía sau là vực thẳm.
"Aaaaaaaaaaa."
"Lục Cẩn Phong tỉnh tỉnh."
"Lục Cẩn Phong!"
"LỤC CẨN PHONG!!!"
Cậu bật dậy nắm chặt vai cô, hung dữ nhìn cô chằm chằm làm cô xém chút nữa đã tạt nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-luc-cua-toi/268874/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.