Sau bữa tiệc sinh nhật, dì Lục liền kéo tôi vào nhóm gia đình họ.
Để bày tỏ sự hoan nghênh đối với tôi, trong nhóm đổ mưa lì xì.
Bọn họ còn tiết lộ chuyện xấu hổ khi còn bé của Lục Dã, chọc cho Lục Dã nhảy nhót trong nhóm.
Lục Dã ôm tôi, hừ hừ cầu an ủi.
Tôi nghĩ, ông trời đối với tôi vẫn là chiếu cố hơi nhiều, cho tôi gặp được Lục Dã, cũng cho tôi gặp được người Lục gia.
Yêu nhau hai tháng, Lục Dã đi công tác, tôi không đi theo bên cạnh anh ấy.
Một tháng anh ấy đi công tác, mỗi tối đều kéo tôi gọi video.
Chúng tôi sẽ để điện thoại bên cạnh, yên lặng làm việc, yên lặng bầu bạn với nhau.
Tôi thật sự mệt mỏi đến lợi hại, trò chuyện một chút liền chìm vào mộng đẹp.
Lục Dã không cúp điện thoại, cuộc gọi video cứ như vậy gọi suốt đêm.
Anh ấy sẽ chụp ảnh bữa sáng và bữa tối, chia sẻ với tôi những trải nghiệm nhỏ hàng ngày, giống như một con ch.ó lớn khao khát được chủ nhân vuốt ve.
Thời gian một tháng quá dài, tư vị tương tư cũng quá mức khó chịu.
Mỗi lần cúp điện thoại, trong mắt chúng ta đều mang theo lưu luyến không rời.
Ngày Lục Dã trở về, tôi tự mình ra sân bay đón anh.
Anh ta bỏ trợ lý Chu tại chỗ, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi lên xe.
Trợ lý Chu nhìn anh ta, giận mà không dám nói gì.
Anh trầm mặc lái xe về nhà trọ, trong con ngươi đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-lon-cua-vo/3600244/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.