Sau khi ở cùng Lục Dã một tháng, đụng phải tiệc sinh nhật của ông nội anh ta.
Kể từ giây phút biết được phải đi dự tiệc sinh nhật, lo âu và bất an tựa như một con sâu đang nhúc nhích, từng chút gặm nhấm bức tường trái tim tôi.
Lục Dã ôm eo tôi, khóe miệng mang theo nụ cười quan sát tôi: "Cũng không phải lần đầu tiên gặp, thư ký Dư không cần sợ hãi như vậy.”
Tôi trong lòng mang theo tức giận vỗ tay anh ta làm loạn: "Lần này không giống!"
Anh trêu chọc tôi: "Sao lại không giống vậy, chẳng lẽ thư ký Dư là con dâu xấu sợ gặp cha mẹ chồng?"
Tôi quay đầu đi, không muốn để ý tới anh ta.
Lục Dã nhích lại gần, dán sát vào tôi: "Đừng lo lắng, bọn họ vốn muốn anh đưa em về nhà, cùng lắm thì chúng ta vì yêu mà bỏ trốn.”
“Không được, em không nuôi nổi anh. Em còn phải trả tiền nợ nữa.”
Anh ủy khuất nhìn tôi: "Thật sự không thể sao?”
Tôi dùng ngón tay đem trán của anh đẩy xa: "Không được sử dụng mỹ nam kế!"
Lục Dã bị thương tựa vào vai tôi, đầu cọ cọ vào tôi.
Tiệc sinh nhật hôm đó, Lục Dã cứ ôm eo tôi, bá đạo ôm tôi vào trong ngực.
Anh dùng hành động tuyên bố thân phận của tôi cho mọi người.
[Có trời mới biết mình chờ ngày này bao lâu.]
[Cuối cùng mình cũng có thể tuyên bố với toàn thế giới, Dư Hựu là bà xã của mình!]
Ánh đèn sáng dung hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-lon-cua-vo/3600243/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.