(*) Từ gốc: 墙头 một từ ngữ hay dùng trên mạng, chỉ những người không có minh tinh yêu thích cố định, liên tục thay đổi sở thích, tựa như ngọn cỏ ở đầu tường, gió chiều nào nghiêng chiều đó. Đây cũng là chơi chữ tên một nhân vật xuất hiện trong chương này.
Đến giờ ăn cơm, cô đầu bếp mang cả phần ăn của Tô Chiết đến bên bàn, để anh ngồi ăn cơm cùng với Diêm Quan Thương.
Trước kia làm chức vụ trợ lý, ăn cơm cùng một chỗ với sếp không thấy có vấn đề gì, hiện tại trở thành hộ lý, ăn cơm cùng cậu chủ ít nhiều cũng có chỗ không thích hợp. Nhưng Diêm Quan Thương không nói gì, dù sao phần cơm của hai người họ cũng tách riêng ra mỗi người một chỗ, thế nên hắn không cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào.
Tô Chiết ăn cơm từ tốn nhưng động tác lại không chậm, dù sao công việc của anh luôn phải chú ý hình tượng và nắm chắc thời gian, mỗi ngày anh phải tiếp xúc với những mối quan hệ phức tạp yêu cầu anh phải xử lý thỏa đáng, thời gian là tiền bạc, hạng mục là tính mạng, dần dà cũng luyện thành thói quen.
Trái lại, Diêm Quan Thương xưa nay chưa bao giờ quan tâm đến hình thức bề ngoài, tựa như vừa nãy hắn hai ba miếng đã ăn hết cái bánh ú, nhưng lại không quá thô lỗ khoa trương, tướng ăn rất nhã nhặn.
Hai người họ ăn cơm đều không phát ra âm thanh, cô đầu bếp sợ bánh ú không đủ nên còn đi luộc thêm mấy cái, thừa thì cất đi được còn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283045/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.