Nhưng nào có chuyện con trai ghét bỏ bố mình, Tô Chiết thấy cậu con trai cún quay đầu bỏ chạy, vươn tay kéo nó quay về.
Mắt rũ xuống, gương mặt trong trẻo lạnh lùng nghiêm túc nói: "Làm chó không thể nông cạn như thế được".
Golden tựa như trục quay máy giặt điên cuồng xoay tròn trong ngực Tô Chiết, đầu chó sắp biến thành tàn ảnh, giống như sợ ông bố từ trên trời rớt xuống sẽ đầu độc nó vậy.
Dù sao sau khi vào nhà họ Diêm giá trị nó đã khác xưa, nó chính là Thái tử của gia tộc họ Diêm lông vàng, lên ngôi không nhờ xuất thân, mà nhờ vào đôi mắt mù của anh trai nó.
"Đừng trông mặt mà bắt hình dong".
Nét mặt Tô Chiết nghiêm túc, sợ Golden nghe không thấy còn cố ý dán sát nói bên tai chó, phảng phất như tổ chức đa cấp truyền bá đạo thăng thiên, đang khai hóa cho Golden.
Golden: Cứu cứu.
Cô đầu bếp sau khi kiểm tra bánh ú xong xuôi, đang định gọi Tô Chiết đi vào nếm thử một cái, dù sao đứa nhỏ này cũng gói không ít. Nhưng mới vừa đi ra cô đã nhìn thấy cậu trai lịch lãm phong độ dịu dàng, ăn nói có lễ trong mắt cô, một tay ôm chú cún, một tay cầm bánh ú, hình như đang... giảng đạo lý!
Cô đầu bếp:!
Trong mắt cô lộ ra sự hoảng sợ.
Quả nhiên người có văn hóa có khác, ngôn ngữ của chó cũng biết.
Cô đầu bếp mang theo tám tầng kính lọc ngắm người, hoàn toàn bỏ qua bé Golden đang liều mạng giãy dụa như cá mắc cạn trong lòng Tô Chiết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-diem-sao-the/283044/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.