Du Vu đứng nhìn chiếc xe của Leo rời đi, Phù Đổng cũng đi theo sau lúc trước.
Không ngờ hai con người này đến đây. Có lẽ đã chạm mặt với Sở Bách Điềm luôn rồi.
Xem ra lần này...
Phải tùy vào suy nghĩ của Sở Bách Điềm và quyết định của cậu ta rồi.
...
Tối.
Sở Bách Điềm ngồi cạnh giường Bối Bội Sam, anh im lặng gọt trái cây cho cô ăn.
Sau việc chạm mặt với Phù Đổng và nói ra suy nghĩ cũng như tình cảm của mình, Bối Bội Sam và anh đã như trước. Anh cũng đã rất ân hận về việc mình không kiểm soát được hành động lẫn cảm xúc của bản thân mà tổn thương đến cô, anh nhất định sẽ không để chuyện này xảy ra thêm một lần nào.
Nhất định không!
" Chú, cẩn thận cắt vào tay " Bội Sam lên tiếng, thấy anh cứ thẫn thờ mà lo lắng sợ anh cắt trúng tay lại khổ.
" À ừ...".
Anh hoàn hồn trở lại, đưa cho cô một miếng táo, Bối Bội Sam há miệng ra để anh đút cho mình ăn.
Nhìn cô ăn trong vui vẻ anh cũng vui lây. Như thế này là ổn nhất...
Có lẽ việc anh muốn làm nên từ bỏ thôi.
Cạch
Lão phu nhân bất ngờ xuất hiện, bà bước vào, trên tay cầm một bình giữ nhiệt.
" Bà...bà nội ".
Cả anh và cô đều đồng thanh.
Bà nội đi đến chỗ Sở Bách Điềm, nhìn anh với ánh mắt...
À ahaha...
Chẳng mấy vui vẻ gì!
" Thằng nhóc thối, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/2266584/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.