" Từ đầu con đã muốn lấy Bội Sam là công cụ cho mình?" Bà nội hỏi.
Nếu anh đã biết rõ như vậy vẫn dấn thân vào Bối Bội Sam, ân cần và quan tâm đến như vậy là thế nào chứ?
Chắc chắn đều có lí do của nó cả rồi.
" Đúng vậy " Sở Bách Điềm đáp, dù gì cũng bị nhìn ra, anh việc gì phải chối nữa?
Bà nội thở dài một cái, bắt đầu bất lực với đứa cháu này của mình.
" Nhưng con đã từ bỏ chuyện đó rồi...".
" Con...".
" Thật sự yêu Bội Sam lúc nào không hay ".
...
" Chú, chú muốn ăn mì không?".
...
" Chú, chú đi chậm lại với...cháu đuổi không kịp chú rồi ".
...
" Chú...tôi đau bụng quá...".
...
" Chú, đừng có ngủ gục trên bàn như vậy chứ, mau về giường mà ngủ ".
...
" Chú...tôi sợ quá...tôi có thể ngủ cùng chú một đêm không?".
...
Sở Bách Điềm nhớ những ngày ở cùng cô vui vẻ biết sao. Cái dáng vẻ tươi cười và ngây thơ của cô làm anh thật sự rất vui.
Bối Bội Sam trong hồn nhiên đến vậy, anh làm sao dám làm tổn thương đến cô đây?
Trước kia khi biết cô tên Bối Bội Sam anh đã sinh nghi. Sau đó liền lén lút sau lưng tìm hiểu về thân phận của cô, sau khi biết rõ rồi...
Anh lại muốn lợi dụng cô, biến cô thành công cụ ấm giường của mình cũng như muốn giữ cô ở cạnh mình.
Mục đích chính đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sep-cua-toi-la-mot-ong-chu/2266582/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.