Trần Lãm - người anh họ của Phạm Thái. Văn Diệp hiển nhiên quen biết rõ ràng, liền muốn dìu vào nhà.
Mễ Nam vừa nhìn thấy máu liền lắc đầu sợ hãi trốn sau lưng Văn Diệp:
- Máu...
Trần Lãm dù bị thương khá nhiều vết trên cơ thể, . Nhưng Văn Diệp lập tức có thể thấy đây không phải những đòn chí mạng, bởi Trần Lãm dường như vẫn còn rất tỉnh táo.
Vậy nhưng rút cuộc có chuyện gì?
Trần Lãm chỉ bước sau cánh cửa vài bước vội vã tới không muốn tiến tới bàn, ngay sau cánh cửa đóng sập lại liền bám chặt lên tay Văn Diệp, từng chữ nói ra đều mang theo hơi thở gấp gáp:
- Trong quán bar khi Phạm Thái đi vệ sinh đã bị tập kích, tôi chờ bên ngoài, đến lúc phát hiện ra đã cố gắng cứu em ấy nhưng bọn chúng rõ ràng đã lên kế hoạch rât tỉ mỉ, nghiên cứu kỹ địa bàn, xe lách qua một con hẻm nhỏ.
Trần Lãm nghiến chặt răng:
- Tôi đã cố gắng đuối theo, nhưng.. bọn chúng có hơn 10 người.... tôi.. vô dụng..
- Mất dấu em ấy rồi. Điện thoại đã bị vứt xuống đường, không định vị được.
Văn Diệp nhìn cả người Trần Lãm đều trầy trụa. 1 chọi 10 đừng nói tới Trần Lãm, có là cộng cả Văn Diệp cậu vào cũng khó mà thoát. Nhưng khó hiểu nhất là, Phạm Thái em ấy chỉ là một sinh viên bình thường, xưa nay cũng không gây thù chuốc oán với ai, tại sao lại có người bắt cóc em ấy?
- Thuốc... Bông...
Mễ Nam đứng từ sau, rụt rè đưa tới cho Trần Lãm..
Trần Lãm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seo/26783/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.