Kim Hạ gần như ngất xỉu khi từng lời của Tòa Án vang lên trong phiên xét xử lần thứ nhất.
Khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo phút chốc liền tan đi như một quả bóng yêu kiều vỡ nát.
Không còn gì nữa rồi..
Không còn gì cả,
Cô hiển nhiên không phải kẻ ngu. Tra tấn hành hạ người khác nếu khéo léo đút lót ra vào, thậm chí chỉ là chuyện vợ chồng đánh nhau. Thế nhưng ma túy thì khác hoàn toàn, đời nào cô lại đụng vào thứ ấy để tự tay bóp đi tương lai dày công xây dựng kia.... cô phải tìm ra kẻ đằng sau...
Nhưng nghĩ mãi, nghĩ mãi mà vẫn chưa thể hình dung nổi.
Tại sao lại như vậy?
Là ai rút cuộc lại thù hằn cô như vậy?
Còn những tên côn đồ kia.. liên quan gì chăng?
Đôi mắt đã mông lung dựa vào vách phòng giam u tối lạnh ngắt, bỗng lóe lên một ý tứ sâu xa:
Văn Diệp...
Thằng con hoang!
Nhất định là nó làm!.
========
Gia đình xáo xào, dân làng chỉ trỏ, tiếng xấu khắp nơi khó ngẩng mặt làm người.
Điều này là hiển nhiên, thế nhưng, thứ khiến cậu nhức nhối và đau đớn hơn chính là không một giây một phút nào không lo lắng cho người kia.
Nói dễ thì dễ, nói khó lại thật khó.
Tưởng gặp được một người còn đang tồn tại rành mạch ngay trong cùng một tỉnh thành, thực đơn giản.
Nhưng cái vết nứt giữa hai gia đình lại càng ngày càng lớn, càng ngày càng sâu.
Một cái hố mà mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seo/2078657/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.