Căn biệt thự.
Mễ Nam dùng hết sức giãy dụa phản kháng, đạp đổ tung cốc thuốc mà Kim Hạ vừa kề bên miệng,
Cậu muốn rời khỏi đây, cậu muốn gặp Văn Diệp, cậu không muốn ở chung với Kim Hạ...
Khuôn miệng đã bị bóp tới sưng đau vẫn cố kêu lên tên người..
- Diệp. Diệp...
- Bốp! Dám làm đổ thuốc của tao.
Kim Hạ ghét bỏ tát một phát rát bỏng tay lên má Mễ Nam.
Không sao. Mày không muốn cũng phải muốn.
Kim Hạ xé toạc một gói thuốc khác, ngoáy thuốc trong ly cho tan đều, dùng một ống xi lanh lớn bơm đến:
- Mày yên tâm, chỉ cần vài liều kích thích thần kinh cực mạnh này. Đảm bảo, một Văn Diệp chứ mười thằng con hoang đó mày cũng không nhớ!
- Hah ha
- Không muốn.. không muốn...
Đè nó xuống!
Kim Hạ ra lệnh hai tên kia giữ chặt cả người Mễ Nam đè sát xuống giường,
- Phập!
- A..
Mũi kim to lớn xuyên qua chiếc quần dày mùa đông, khảm sâu vào bắp đùi, tuồn xuống thứ thuốc lạnh lẽo..
Chỉ thoáng một lát, cả người Mễ Nam đều co giật, trên mép sùi ra chút bọt nước, đôi tay đưa lên không trung khua khoắng:
- Diệp... Diệp...cứu..
Kim Hạ vứt ống xi lanh vào sọt rác. Điềm nhiên rút một xấp tiền đập lên ngực một tên săm trổ:
- Đây là tiền công. Trông nó cho kỹ lưỡng. Cứ 12 tiếng lại lấy thuốc trong tủ kia tiêm,.Đây là khu biệt thự tư nhân. Yên tâm không ai dám đến phiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/seo/2078656/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.