Không còn nỗi sợ hãi cái c.h.ế.t, cũng không còn một lòng một dạ nghiên cứu việc hòa ly, ta và Đàn Liên bắt đầu sống như một cặp phu thê mới cưới thực sự.
Mặc dù vẫn chưa quen lắm, nhưng ta cũng không còn né tránh những cử chỉ thân mật của Đàn Liên nữa.
Mấy trò vặt của người nào đó mượn cớ uống t.h.u.ố.c ta đều chấp nhận hết, dù sao hôn riết rồi cũng quen.
Sau này đã đến mức, chỉ cần Đàn Liên vừa đưa tay ra, ta liền theo bản năng nhắm mắt áp vào.
“Bảo Bình, thực ra ta muốn làm phiền nàng giúp ta thay quần áo, ta hơi nhấc tay không nổi.”
“Vậy sao chàng không nói sớm?!”
“Vì cũng muốn hôn Bảo Bình.”
Sắc đẹp hại người, sắc đẹp hại người mà!
Ngày hôm sau, trong cung gửi thư đến các nhà, quan viên Ngũ phẩm trở lên, vào giờ Dậu người nhà đều phải vào cung tham dự yến tiệc.
Đàn Liên từ trước đã thích khoe ân ái trước mặt người khác, chỉ là ta vì tham sống sợ c.h.ế.t nên quá không hợp tác, thành ra cũng không quá phô trương.
Bây giờ ta đã hoàn toàn nằm thẳng, dáng vẻ Đàn đại nhân cùng phu nhân phu thê tình thâm liền chọc tức rất nhiều người.
Theo kinh nghiệm xem thoại bản nhiều năm của ta, những dịp như cung yến này là nơi dễ nảy sinh sự cố nhất.
Không chừng có một hai ba bốn năm nam phụ thấy ta chướng mắt, dự định hãm hại ta.
Vì vậy ta cực kỳ cảnh giác, mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, lễ nghi cử chỉ không sai chút nào, khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sen-trong-binh/5076024/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.