Việc ta tham ăn lười làm hầu như không ảnh hưởng gì đến Đàn Liên.
Suốt những ngày này, mặt ta đã tròn hơn một vòng, vậy mà Đàn Liên vẫn có thể không đổi sắc mặt mà khen ta hiền thục lo liệu việc nhà.
Mỗi bước mỗi xa
Nếu phải nói có ảnh hưởng gì, có lẽ là khi không có việc gì Đàn Liên lại bắt đầu thích bóp má của ta.
Có lẽ hắn cảm thấy mình đã vất vả nuôi ta béo lên, không bóp thì thật uổng phí.
Vì phải giả vờ là một kẻ tham ăn lười làm, chẳng làm nên trò trống gì, cho nên trong những ngày này ta thực sự không làm bất cứ việc gì nghiêm túc.
Mỗi ngày ngoài ăn uống vui chơi, ta chỉ nằm nghiêng trên giường đọc thoại bản.
Không cần làm việc, không cần tính sổ sác, không cần chạy việc buôn bán, muốn ăn gì cũng có người đưa đến tận miệng, thiên hạ đệ nhất mỹ nhân mỗi ngày còn từ đủ mọi góc độ mới lạ mà khen ta.
Nói sao đây.
Mặc dù nói vậy có hơi có lỗi với phụ mẫu ta, nhưng cuộc sống hiện tại, thực sự còn sung sướng hơn cả lúc ta chưa gả.
Nhưng luôn có người không muốn ta cứ mãi vui vẻ như vậy.
Những ngày này ta bị Đàn Liên dỗ dành đến mức không còn biết trời trăng mây đất, ta dần quên mất, thân phận Đàn phu nhân là một thân phận nguy hiểm đến nhường nào.
Ta quên rồi, thì có người bắt đầu giở trò nhắc nhở ta.
Một ngày trước, trong nhà truyền đến tin tức, nói là một tổ trạch của Tạ gia ở Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sen-trong-binh/5076019/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.