Kế hoạch thu mua Feiyue không thuận lợi như những gì đám người Tống Tử Dục đã nghĩ, hai bên thảo luận điều kiện hợp đồng rất lâu. Tống Tử Dục lạnh lùng mặt không đổi sắc trước sự khiêu khích của đối phương, Tô Niệm Sơ vẫn như bình thường hờ hững, độc miệng không thích để ai chiếm lợi dù chỉ là lời nói làm cho đại diện của phía Feiyue chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nhìn cô mà nuốt bực tức trong bụng.
Hội nghị buộc phải tạm dừng bởi vì hai bên không thể tìm được tiếng nói chung, có lẽ sẽ là một ngày không xa khác. Ánh mắt của Tống Tử Dục rất lạ, anh nhìn chằm chằm bản hợp đồng. Tô Niệm Sơ thấy mọi chuyện còn lại cũng không cần tới cô nữa vậy nên cô đứng lên chào hỏi dự định nhanh chóng về nhà ngủ.
Dưới ánh mắt khó hiểu của Tống Tử Dục, Từ Mặc đứng dậy bước ra khỏi phòng họp cùng với Tô Niệm Sơ, anh cản cô lại.
"Sao vậy anh đẹp trai?" Tô Niệm Sơ mỉm cười hỏi.
"Sáng nay cô đi xe buýt tới à? Có cần tôi đưa cô về không?"
Tô Niệm Sơ nhíu mày, nghiêng đầu nhìn anh:
"Một lời đề nghị không tồi?"
"Đó là vinh hạnh của tôi." Từ Mặc chỉnh chỉnh cà vạt, mỉm cười trả lời.
Tống Tử Dục ném bản hợp đồng lên bàn, ngẩng đầu trưng vẻ mặt đáng thương nhìn Cố Tuyền:
"Thư ký Cố, buổi trưa có thể đến nhà em ăn cơm được không?"
Cố Tuyền vừa thu dọn giấy tờ vừa trả lời:
"Không được ạ."
"Vì sao?"
"Trong nhà không có sẵn đồ ăn, chủ tịch anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-yeu-cau-nua/1773916/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.