Một cơn mưa mùa thu đến bất chợt nhưng cũng rất đúng lúc.
Tiếng bước chân phá vỡ sự tĩnh lặng của cả căn phòng, cô gái mở cửa, bật đèn, ánh đèn cam nhu hòa xua đi bóng tối vô biên.
"Tối nay cảm phiền anh ở tạm nơi này rồi.."Cố Tuyền vén tóc mái rơi rớt trước mặt ra sau tai, nàng treo cây dù lên.
Tống Tử Dục hai tay để trong túi quần, bộ dạng thong dong, đưa mắt nhìn bố trí xa lạ trong căn phòng:
"Em sống một mình à?"
"Dạ, em không có bạn bè hay người thân ở thành phố này, nên hiện tại em ở một mình ạ."
"Thư ký Cố còn độc thân, nghe khó tin thật!!"Tống Tử Dục làm bộ khoa trương kinh ngạc, khiến Cố Tuyền bật cười.
"Đừng nói với em là chủ tịch cũng độc thân....." Cố Tuyền chỉ chỉ vào anh, miễn cưỡng hỏi ngược lại.
"Haizz, người đẹp, em bắt bẻ sếp của mình như vậy là không đúng rồi!!"
"Nhưng.... Bây giờ đã hết giờ làm rồi mà?" Cố Tuyền mỉm cười, nhìn bộ dạng nhăn nhó của đối phương.
"Em nghĩ anh nên đi tắm đi, không thì sẽ bị cảm mất."
"Vậy nên?"
"Vậy nên chủ tịch anh đi tắm đi, để em tìm thử có bộ đồ nào phù hợp với anh không?"
"Oh..." Tống Tử Dục bước vào phòng tắm, đột nhiên anh xoay người lại:
"Sau này gọi tên của anh đi, đừng gọi chủ tịch nữa."
Cố Tuyền tức khắc ngây người nhưng lúc này cửa phòng tắm đã đóng lại.
Buổi tối là thời điểm thích hợp nhất để trở nên điên cuồng.
Đối với những người giống như Tống Tử Dục vậy, buổi tối là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-yeu-cau-nua/1773915/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.