Chúng ta sống hết cuộc đời, cuối cùng dừng chân cùng người ly biệt.
Tạm biệt những người thân yêu,
Cuối cùng, tạm biệt chính mình,
Nhưng chúng ta đều hy vọng xa vời rằng lời tạm biệt này có thể tới muộn một chút.
Cuối cùng mấy năm đó, anh sống thay cô.
1. Lễ tang.
Tiễn xong khách khứa đến phúng viếng, con gái đóng của vào nhà.
Mẹ vẫn đứng trước linh đường, thẫn thờ nhìn vào di ảnh của ông ngoại.
"Mẹ."
Con gái do dự một chút, sau đó hỏi: "Bà ngoại sẽ trách chúng ta sao?"
Trách chúng ta, không chăm sóc tốt cho ông ngoại.
Sắc mặt mẹ nghiêm trọng, không trả lời.
Bà ngoại đã chết nhiều năm trước.
Sau đó, ông ngoại cũng không tái hôn. Chọn sống một mình.
Mấy năm trước, ông bị tai biến. Thần kinh bắt đầu trở nên không rõ ràng, sinh hoạt cũng không thể tự lo được.
Nói thực ra là trở thành một rắc rối.
Để không ảnh hưởng đến công việc thường ngày và việc học tập của cô ấy, cha mẹ đưa ông ngoại vào viện dưỡng lão, mấy tháng đi thăm ông một lần.
Một tuần trước, viện dưỡng lão đã thông báo với bọn họ, ông ngoại đã ra đi.
Khi đi vệ sinh. Sau khi ông ngồi xuống, thì không đứng dậy nữa.
Cô ấy nghĩ, lúc ông ngoại ra đi, hẳn là rất cô đơn.Không có lấy một người thân nào bên cạnh.
Trong thùng phân loại đồ và di vật của ông được viện dưỡng lão gửi về, cô ấy đã tìm thấy một cuốn nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-co-ai-yeu-em-nhu-anh/2583892/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.