"Mẹ kể cho con nghe đi."
"Con muốn nghe cái gì?"
"Con muốn nghe câu chuyện của ông và bà. Mẹ thấy họ thế nào? Họ có hay cãi nhau không? Bà ngoại rất tùy hứng sao, ông ngoại rất kiêu ngạo sao?"
Mẹ lắc đầu.
"Bọn họ chưa bao giờ cãi nhau. Ông của con rất nuông chiều bà. Họ tôn trọng nhau như khách.Bọn họ ở trong mắt mẹ, là cặp vợ chồng đáng kính nhất trên đời."
Tôn trọng nhau như khách?
Họ hoàn toàn khác với những gì ghi trong nhật kí.
Những đứa trẻ độ 16, 17 tuổi rõ ràng là rất nhiệt tình, hoạt bát, họ thích gây rắc rối cho nhau.
Tại sao một mối quan hệ thú vị như vậy, cuối cùng lại biến thành quan hệ tôn trọng nhau như khách?
Có phải khi tất cả sự nhiệt tình đến hồi kết thì sự vĩnh cửu của cuộc sống là hòa bình?
Hay là cuối cùng tất cả những cảm xúc khi xưa đều sẽ đi vào một khuôn mẫu?
Cô ấy còn quá trẻ.
Cô ấy không hiểu rằng, có đôi khi, những người yêu nhau tôn trọng nhau như khách, cũng là một loại hạnh phúc.
Bởi vì, một khi vết nứt xuất hiện,sẽ hình thành tổn thương vĩnh viễn không thể xóa nhòa.
1.Fable.
Cô ở Anh đã 2 năm.
Những năm tháng lang thang bên ngoài,trái tim cô đã quen với phiêu bạc.
Vì sao lại chọn vương quốc Anh là điểm dừng chân cuối cùng?
Cô cũng không biết tại sao.
Có lẽ bởi vì, cô nhớ có lần anh từng nói, nếu có thể, anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/se-khong-co-ai-yeu-em-nhu-anh/2583890/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.