Cô gật đầu rồi vội vàng lau nước mắt đang chảy trên khuôn mặt cô.
- Tớ hứa với cậu, dù xảy ra chuyện gì hay đâu đớn mình cũng sẽ không khóc! Hãy để mình khóc nốt hôm nay thôi, mình hứa với cậu chỉ khóc mỗi hôm nay nữa thôi! - Cô hứa hẹn với Kỳ Lạc nói.
- Hôm nay cậu hãy khóc đi! Bắt đầu từ ngày mai không được khóc nữa, hãy sống vui vẻ và đợi tớ trở về nhé! - Kỳ Lạc mỉm cười nhìn cô nói.
Trời đã tối ôm hết mà cô vẫn chưa về nhà nên bố mẹ rất lo lắng cho cô, bố mẹ gọi rất nhiều lần mà cô không bấc máy nên họ đã gọi cho Tâm Lan và Ngô Lỗi đi tìm cô.
- Cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi Dao Dao! - Ngô Lỗi và Tâm Lan đồng thanh nói.
Thấy hai người bọn họ, cô liền chạy tới ôm trầm lấy Tâm Lan và khóc rất to.
- Cậu sao vậy, sao cậu lại khóc? - Ngô Lỗi lo lắng hỏi.
- Có chuyện gì làm cậu buồn sao Dao Dao? Cậu kể bọn tớ nghe đi! - Tâm Lan vỗ nhẹ lưng cô nói.
Cứ như vậy cô vừa khóc nức nở vừa kể cho Tâm Lan và Ngô Lỗi nghe và hai người họ an ủi cô và đưa cô về.
Đêm hôm đó cô đã khóc rất nhiều, có thể nói từ trước đến giờ đây là lần đầu cô khóc nhiều đến vậy. Ngày hôm sau tại sân bay Kỳ Lạc tạm biệt bố rồi kéo vali đi vào sân bay.
" Dao Dao hãy đợi mình về! 520 Dao Dao ".
* 520 có nghĩa là anh yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/school-life/3753467/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.